Tống Duệ mở tư liệu quân nhân xuất ngũ ra, đối chiếu với nhật ký của tướng quân, căn cứ vào tình hình trong gia đình mà lấy tiền, xong một người thì vẽ gạch chéo lên đó.
Công việc này cũng không dễ dàng, nhưng so với xử lý văn kiện hắn làm ngày thường thì vẫn như muối bỏ biển.
Nếu như hắn muốn lười biếng thì đã lấy kính mắt xuống, nâng cao hiệu suất.
Suy nghĩ đến chuyện tướng quân sẽ phát hiện không tìm thấy nhật ký, cho nên hắn nhanh tay nhanh chân hơn, lấy mắt kính xuống, dùng kiểu năng lực quan sát đặc biệt kia.
“Mi tên Tống Duệ.”
“Tính cách hướng nội ôn hòa.”
“Dưới mắt kính của mi đang cất giấu một ác ma.”
“Không được nhìn lén, hắn rất nguy hiểm.”
Mình mượn dùng một tí vậy.
Tống Duệ mở mắt ra, đầu óc trong nháy mắt vận chuyển cực nhanh, vòi nước trong phòng vệ sinh vang lên tiếng nước tí tách tí tách, tiếng kẽo kẹt của chiếc tủ trong phòng bếp bị gió thổi qua, thảm len trong góc phòng chầm chậm tuột sợi. Trên nóc nhà, hai con mèo bị thương rúc vào nhau. Trong công viên dưới lầu phát một bài hát lạc hậu, một đám cụ già lắc mông múa may trong quảng trường.
Những người bạn nhỏ chạy trên sân bóng, mồ hôi chảy ra, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên mặt có loại cảm giác chói mắt.
Rõ ràng là ở nơi rất xa, thế nhưng tất cả những thứ này lại trình chiếu rõ ràng trong đầu hắn, như thể hắn nhìn thấy tận mắt, ngoại trừ bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cu-vat-chet-deu-thich-thuong-ta/2477916/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.