Chớp mắt một cái học kỳ lại sắp kết thúc,Cam Lộ bận rộn xong với kỳ thi học kỳ, thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay,Thượng Tu Văn bỗng dưng nói có buổi tiếp khách, muốn dẫn cô theocùng. Cô có chút bất ngờ, trước đây Thượng Tu Văn chưa bao giờ dẫn côđến các buổi tiếp khách làm ăn cả. Chỉ có dịp cuối năm, cô mới đidự buổi tiệc do công ty An Đạt tổ chức nhân viên và người nhà củahọ, mọi người cùng nhau ăn uống, Phùng Dĩ An đại diện cho công typhát bao lì xì, coi như là tống cựu nghênh tân, vui say một bữa. Bâygiờ An Đạt đã ngừng hoạt động, chẳng lẽ cùng nhau mở tiệc chia tayhay sao.
Thượng Tu Văn cười lắc đầu: “Việc anh đang làmcó tín hiệu tốt, sau tết, anh đến làm việc tại công ty đầu tư ViễnVọng, hôm nay đi dùng cơm cùng với các lãnh đạo và nhân viên cấp caocủa Viễn Vọng, muốn để em gặp mặt đồng nghiệp mới của anh.”
Anh giới thiệu về công ty Viễn Vọng vô cùngngắn gọn: “Công ty đầu tư này thành lập 5 năm rồi, rất có thực lực,trước đây cũng đầu tư vào nhà đất, mấy tháng trước mời được mộttổng giám đốc du học ở nước ngoài về, lĩnh vực đầu tư bắt đầuđược mở rộng, anh thấy viễn cảnh phát triển của nó, sau này sẽ phụtrách vận hành một bộ phận.”
Cam Lộ chẳng có chút khái niệm nào đối vớimấy từ đầu tư, phát triển, chỉ là cô có cách nhìn truyền thống đốivới công việc luôn luôn cho rằng dù là bất cứ ai, tốt nhất cũng nêncó một công việc chính thức, nghe tin này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-co-tinh-yeu/1937626/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.