CHƯƠNG THỨ CHÍN
“Nguy rồi! Vong Xuyên cạn khô rồi!!!”
…
Sáng sớm, bạn cùng nhà nhỏ lùn của cậu phải đi học.
Đêm qua lăn lộn ở đồn cảnh sát tới tận ba giờ sáng, chờ khi hai người về đến nhà tắm rửa rồi đi ngủ thì đã hơn bốn giờ rồi. Đồng hồ sinh học của Liên Hề cứ đúng 8 giờ là báo thức, nên hôm nay cậu chỉ ngủ được chưa đầy bốn tiếng.
Tô Kiêu: “Liên Hề, tôi đi đây.”
Cậu thanh niên đang nấu mì gói trong phòng bếp, ngước mắt nhìn người bạn cùng nhà đứng ngoài huyền quan, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Cạch một cái, cửa đóng lại.
Trong căn phòng trống trải chỉ còn lại một người.
Liên Hề nấu xong mì gói rồi tìm cái giá đỡ điện thoại, sau đó lên trang web video tìm một vlogger thuyết minh điện ảnh, vừa ăn mì vừa xem video. Xem xong cái video dài mười phút cũng vừa lúc ăn xong bát mì.
Liên Hề ngáp một cái, đi về phía phòng ngủ.
Sáng nay thức dậy, Tô Kiêu có nhắc lại chuyện của Lưu Lãng một lần nhưng cả hai đều không nói thêm gì. Có lẽ Tô Kiêu cũng nhìn ra, Liên Hề không muốn xen vào chuyện này nên không bàn tới nữa.
Những chuyện đáng thương, đáng buồn trên đời này có nhiều lắm, mỗi một giây trôi qua lại có hàng trăm, hàng ngàn người tử vong. Nếu thật sự muốn quản, ai có thể quản hết được đây?
Liên Hề chưa bao giờ chủ động can thiệp vào mấy chuyện ma quái. Người sống trên đời, đều có số mệnh của riêng mình.
Cậu ở nhà máy quạt điện được một năm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-chet-cung-khong-cuu-noi-the-gioi/162004/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.