“Thật sao?” Chân mày Gia Cát Chiêm hiện lên nét vui mừng, “Mau vào nhà nghỉ ngơi đừng để mệt. Phu nhân biết không?”
“Vẫn chưa nói cho phu nhân, thiếp lo lại xảy ra chuyện như lần trước, không dám nói cho người khác.”
“Lần trước nha đầu kia chẳng phải đã bị ném xuống sông rồi sao, nàng yên tâm, sẽ không có chuyện như vậy nữa. Chuyện lớn như vậy nên nói cho phu nhân phái mấy a hoàn nữa qua hầu hạ nàng.”
Nhắc tới a hòan, Lục di nương lập tức nghĩ đến Tiểu Đào, cả người nàng bắt đầu không được tự nhiên: “Lão gia, không cần đâu, thiếp chưa đến mức phải được chiều chuộng như vậy. Thiếp chỉ hy vọng đứa con này có thể bình an sinh ra.”
“Đương nhiên có thể, nàng đừng suy nghĩ nhiều.”
Dưới sự kiên trì của Gia Cát Chiêm, cho nên rất nhanh trong phủ Thừa tướng từ trên xuống dưới đều biết tin Lục di nương mang thai. Vì để tỏ sự quan tâm của mình, Đại phu nhân ba ngày hai bữa sai người sắc thuốc bổ, mời thầy thuốc tới, chăm sóc thực rất chu đáo. Gia Cát Chiêm thỉnh thoảng khen ngợi bà hiền lành, độ lượng, ngay cả Lục di nương cũng cũng từng cảm thấy rằng hẳn là mình và Đại phu nhân có thể sống chung thật tốt.
Chẳng qua là hồ ly dù sao vẫn lộ ra cái đuôi hồ ly. Biết được Lục di nương mang thai, Đại phu nhân liền gửi một bức thư cho Tiêu lão thái quân, nhận được tin tức, Tiêu lão thái quân không màng thời tiết giá lạnh tự mình đến phủ Thừa tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cat-linh-an/2141146/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.