Chương trước
Chương sau
Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Cô đi qua đi, tôi tự mình tới là được, bằng không thì chồng cô sẽ có ý kiến."

Trần Linh có chút hèn mọn liếc nhìn Tôn Xán, giọng nói rất thấp: "Tôi không sợ anh ta!" Lời nói thì nói như vậy, nhưng cũng không có ý tiếp tục đứng ở chỗ này, nhanh chóng chạy về đứng sau lưng Tôn Xán.

Đợi Trần Linh trở về, Tôn Xán lập tức thấp giọng lải nhải: "Em quản hắn làm cái khỉ gió gì? Chúng ta bây giờ là xí nghiệp ủy ban tỉnh đặc biệt phê, nơi làm thí điểm cải cách thay đổi chế độ xã hội, hắn cũng không thể làm gì chúng ta! Đại sự lớn đến mấy, cũng có trong tỉnh đẩy lên! Không cần phải làm trò đút lót!"

Trần Linh lạnh lùng cười một tiếng, nói: "Tôn trưởng phòng thật đúng là to mồm đấy, anh cho rằng mình thật sự đã trở thành trưởng phòng rồi hả? Người ta nói thế nào cũng là phó sở trưởng chủ trì công tác sở giám sát, muốn tra anh, một cán bộ cấp khoa, không cần đến mấy phút đồng hồ đâu!"

Tôn Xán nghe xong, cũng không dám phản bác, hắn biết đây là sự thật không thể chối cãi.

Đám người Khô Lộc Văn có thể không để ý đến Dương Tử Hiên, nhưng Tôn Xán hắn thật đúng là không có tư cách không để ý đến người ta.

Lãnh đạo cán bộ chủ yếu xuất hiện trong nghi thức cắt băng đều ngồi ở trên đài chủ tịch, dưới đài là rất đông phóng viên báo tỉnh và nhà nhiếp ảnh.

Dương Tử Hiên xếp hạng cuối cùng, lúc đi vào đài chủ tịch, mới phát hiện đài chủ tịch thiếu mất một tay ghế, ngồi ở bên cạnh đúng là tổng giám đốc công ty Xuân Huy Khô Lộc Văn, làm như không nhìn thấy Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên cưỡng chế trong lòng tức giận xuống, để cho Hồ Khải nói chuyện với người phụ trách sân bãi.

Người phụ trách sân bãi không dám một mình làm chủ, lại chạy đến bên người Khô Lộc Văn ngồi cạnh Dương Tử Hiên thì thầm một chút.

Lúc này Khô Lộc Văn mới ra vẻ kinh ngạc đứng lên, nắm tay cùng Dương Tử Hiên, lớn tiếng cười nói: "Thật đúng là không có ý tứ, không nghĩ tới đám nhân viên công tác bên dưới lại để sai sót lớn như vậy xuất hiện, vậy mà lại làm cho Dương sở trưởng ngài không có vị trí ngồi."

Khô Lộc Văn cố ý kéo giọng nói chuyện rất lớn, phụ cận là một đám lãnh đạo tỉnh, ngoại trừ hai lớn ông trùm Hoàng Văn Thanh, Trương Á Đông ra, còn có sở công nghiệp tỉnh, ủy ban giao dịch tỉnh, sở kế hoạch tỉnh…..

Cơ hồ toàn bộ mọi người đều nghe thấy được những lời này của Khô Lộc Văn, đều quay đầu lại nhìn Dương Tử Hiên, trong ánh mắt nhiều người hiện lên cảm xúc hả hê.

Dương Tử Hiên biết, bởi vì mình điều tra vấn đề của nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, hơn nữa còn không nể mặt mũi những cơ quan ban nghành trong tỉnh, đã đắc tội một ít đầu lĩnh các cục sở trong ủy ban tỉnh, những người này đều hi vọng chứng kiến Dương Tử Hiên bị bêu xấu.

Dương Tử Hiên muốn tức giận, nhưng có rất đông phóng viên báo tỉnh cùng lãnh đạo ủy ban tỉnh ở đây, cũng không thể phát tác, chỉ có thể cười lạnh nói: "Công ty Xuân Huy các anh làm công tác chuẩn bị rất tốt."

Khô Lộc Văn lập tức giả vờ khiển trách người phụ trách sân bãi: "Tiểu Lí, cậu làm việc như vậy đấy hả? Vậy mà để sót ghế của Dương sở trưởng, sao không tranh thủ thời gian chuyển thêm một cái ghế đến đây?."

Mặc dù là khiển trách, nhưng biểu hiện trên mặt Khô Lộc Văn không có một tí ý tứ răn dạy nào, thậm chí còn có chút đắc ý cùng khích lệ, Tiểu Lí hiểu ý, liền chạy ra ngoài bảo người ta chuyển một cái ghế đến.

Dương Tử Hiên thở phào nhẹ nhỏm, một lần nữa trở nên bình tĩnh, xem ra công phu bình tĩnh đã được đề cao thêm một chút.

Nghi thức cắt băng chỉ là một việc hình thức.

Dương Tử Hiên cùng một đoàn người Hoàng Văn Thanh cùng tiến lên đài cắt băng, người nào cũng tĩnh tảo, gương mặt trẻ tuổi của Dương Tử Hiên trong đội ngũ cắt băng đặc biệt bắt mắt.

Cắt băng xong, là đến tiết mục các đạo tỉnh ủy ban lãnh nói chuyện, đầu tiên là Hoàng Văn Thanh lên đài nói chuyện, tiếp theo là Trương Á Đông nói chuyện, ngay sau đó một vị phó sở trưởng sở công nghiệp tỉnh lên đài nói chuyện, về sau mới đến lượt Dương Tử Hiên.

Trình Tư Vũ đứng ở đằng sau đám người, nhỏ giọng cười nói cùng Trương Ôn: "Xem ra Dương Tử Hiên đã đắc tội với công ty Xuân Huy rất sâu, hôm nay Khô Lộc Văn đã để cho hắn mặc quần trẻ con quá nhiều lần!”

“Vốn là làm hắn không có ghế ngồi, tại thời điểm nói chuyện, xếp hạng hắn sau cả phó sở trưởng sở công nghiệp, dựa theo lẽ thường, Dương Tử Hiên rõ ràng nên được sắp xếp nói chuyện trước phó sở trưởng kia!”

“Địa vị phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách của Dương Tử Hiên cao hơn không chỉ một bậc so với một phó sở trưởng sở công nghiệp!”

“Hơn nữa, dựa theo lẽ thường, Dương Tử Hiên là phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, cũng có thể là nhân vật chủ yếu hôm nay, nhưng lại bị Khô Lộc Văn làm nhục nhã, ngay cả tư cách bình thường cũng không có được."

Trương Ôn cười cười, hắn là người xuất thân học giả, tuy cảm thấy những thủ đoạn này có chút thấp kém, nhưng vẫn tương đối cam tâm tình nguyện nhìn Dương Tử Hiên, thanh niên chạm tay có thể bỏng trong ủy ban tỉnh này bị nhục nhã một tý.

Hắn nói: "Nhục nhã càng lớn hơn, chỉ sợ là việc để cho hắn lên đài nói chuyện, Dương Tử Hiên đại biểu Ủy ban hoạch định chính sách, vốn không định phê chuẩn cho công ty Xuân Huy trở thành nơi làm thí điểm.”

“Nhưng lại công ty Xuân Huy lại để cho hắn lên đài nói chuyện, đây chính là một cái châm chọc lớn lao...Đối với uy tín của Dương Tử Hiên tại Ủy ban hoạch định chính sách, chỉ sợ cũng là một sự đả kích rất lớn!"

Trình Tư Vũ cười lạnh nói: "Đáng đời hắn thôi! Tự gây nghiệt không thể sống! Chưa bao giờ hiểu được cách khiêm tốn! Tôi còn bảo người văn phòng ủy ban tỉnh, cố ý không thông báo sự tình hắn phải lên đài nói chuyện.”

“Đợi cho hắn lên xe xuất phát mới thông báo, làm cho hắn không có thời gian chuẩn bị bản thảo, không có bản thảo, chúng ta cứ đợi xem hắn nói chuyện ra sao."

Trương Ôn cười nói: "Đây chính là chế nhạo hắn!"

Trình Tư Vũ xiên hai tay ở trước ngực, nói: "Chó rơi xuống nước, từng người hô đánh, chính là như vậy!"

Đợi cho phó sở trưởng sở công nghiệp tỉnh phát biểu nói chuyện xong, chính là Dương Tử Hiên lên đài rồi.

Người chủ trì trên đài mời Dương Tử Hiên lên đài, Khô Lộc Văn ngồi ở vị trí phía trước, miệng cười hắc hắc, thầm nghĩ, xem mày xấu mặt thế nào đây! Không phải nói năng lực Dương Tử Hiên rất mạnh sao? Liệu có viết xong bài phát biểu trong một giờ không.

Dương Tử Hiên chứng kiến ánh mắt cười nhạo của bọn người Khô Lộc Văn, trong lòng lại vô cùng bình lặng, đứng ở trên đài, nhìn rất đông phóng viên và cameras, đứng thẳng cái eo lên, nói:"Vừa rồi các vị lãnh đạo đã nói ý nghĩa và tầm quan trọng của việc chọn nơi làm thí điểm cải cách xí nghiệp nhà nước, tôi sẽ không nói năng rườm rà nữa.”

“Tôi sẽ nói cho mọi người biết một chút về một ít dự định của Ủy ban hoạch định chính sách chúng tôi đối với việc cải cách xí nghiệp nhà nước!"

Dương Tử Hiên vừa nói dứt lời, đám phóng viên đã nghe đầy lời nói khách sáo, đang mơ màng trong cơn buồn ngủ lập tức tỉnh lại, như là uống máu gà, trong nội tâm thầm nghĩ, đây chính là một đề tài đáng giá để đưa tin tức.

Vẻ mặt bọn người Khô Lộc Văn cũng đầy kinh ngạc, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên trực tiếp không phát biểu đánh giá gì về ý nghĩa công ty Xuân Huy được liệt vào nơi làm thí điểm tiến hành cải cách lần này, mà là giảng giải về định hướng chính trị của mình, tất cả đều là choáng váng.

Dương Tử Hiên cười cười, khóe miệng đầy dáng tươi cười tự tin mà nhiệt tình, nói: "Tôi vốn không biết mình phải lên đài nói chuyện, chờ tôi lên xe 10" rồi, thư ký tôi mới thu được thông báo, bởi vậy trước khi tôi nói chuyện, không chuẩn bị bản thảo gì, chỉ có thể đứng không để nói.”

“Nếu như trong quá trình tôi nói chuyện, có cái gì sai lầm, xin các vị bạn bè phóng viên chỉ ra chỗ sai!"

Một đám phóng viên phía dưới đều hiểu ý, cười cười với nhau, đầu năm nay, quan viên nói năng thản nhiên, không quan liêu hách dịch như vậy, đúng là vô cùng hiếm thấy, cả đám lập tức có hảo cảm đối với quan viên trẻ tuổi tên là Dương Tử Hiên này.

"Giáo sư Henri Thompson nước Mỹ đã từng nói, một thời đại mới sẽ ở hiện lên rõ ràng sau một trận động đất phá hủy, xí nghiệp quốc hữu là nhân vật chủ yếu trong kinh tế quốc nội, cải cách xí nghiệp nhà nước cũng quyết định thành bại của công cuộc cải cách thể chế kinh tế!”

“Cải cách xí nghiệp nhà nước khởi động tại năm trước không thể bảo là không chói mắt, dùng cải cách xí nghiệp quốc doanh Từ Châu mở đầu, các xí nghiệp quốc doanh đã nhấc lên một trận động đất, lấy Từ Châu làm trung tâm cải cách, phá vỡ tư tưởng ăn bát sắt truyền thống.”

“Có thể nói, đây là lần đầu tiên, đầu mâu cải cách nhắm ngay vào công nhân viên chức bình thường! Thực tế là đã thể hiện ra tính cực hạn của cải cách!"

"Kỳ thật, cải cách xí nghiệp nhà nước đã bắt đầu tại thời điểm sớm hơn nhiều, nhưng từ năm ngoái, quốc vụ viện mới đưa ra chuyện cải cách chuyên sâu, đưa chế độ trách nhiệm vào trong đội ngũ xí nghiệp nhận thầu kinh doanh!”

“Đến cuối năm trước, dự toán xí nghiệp nhận thầu kinh doanh trong cả nước đại khái đã đạt đến con số hàng tỷ, đúng với danh nghĩa xí nghiệp to lớn.”

“Đến đầu năm nay, lượt xí nghiệp thứ nhất nhận thầu đã là ba vạn hộ, chiếm 4 phần trăm tổng số xí nghiệp quốc doanh.”

“Tuy nhận thầu xí nghiệp sẽ kích thích sức sống nhất định cho kinh tế, nhưng cũng có chỗ thiếu hụt nghiêm trọng, chẳng phân biệt được chế độ đàm phán nhận thầu, rất dễ dàng tạo thành vấn đề mục nát bên trong."

Nghi thức cắt băng là tin tức trực tiếp, lúc này, ở trong đại viện ủy ban tỉnh, bọn người Trần Chí Ôn, Chu Trì Khôn đang thảo luận vấn đề với bí thư đảng tổ Bộ tài chính, phó bộ trưởng Đái Tự Lập, còn có cả phần đông lãnh đạo Tỉnh ủy, lãnh đạo bộ ủy đang ở đây.

Nhìn Dương Tử Hiên trong TV khi thì đầy nhiệt tình, khi thì nhíu mày giơ tay nói chuyện, phó chủ nhiệm kế hoạch Đinh Xuân Hoa cười nói: "La Phù tỉnh các cậu thật đúng là có nhân tài, vừa há miệng liền có thể nói ra những số liệu ngay cả chúng tôi, những người thuộc cục kế hoạch này đều không nhớ ra được, viết xong nói, hơn phân nửa là dạng người cực kỳ cụ thể."

Đinh Xuân Hoa là phó chủ nhiệm xếp hàng thứ nhất bên trong cục kế hoạch, sớm đã được xác định cấp bậc chính bộ, một người quyền lực cực kỳ nặng tại quốc vụ viện, địa vị so với Đái Tự Lập thì còn cao hơn một bậc, đưa ra ngoài địa phương nhậm chức, cũng là bí thư tỉnh ủy một tỉnh lớn.

"Hắn tên là gì? Thằng nhóc này đúng là rất trẻ tuổi!"

Trần Chí Ôn ở bên cạnh đệm vào một câu: "Dương Tử Hiên!"

Đinh Xuân Hoa gật gật đầu, trong lòng thầm nhớ kỹ cái tên này, cười nói: "Một thanh niên rất có ý tứ, quen biết rất sâu đối với cải cách xí nghiệp nhà nước!”

“Hiện tại truyền thông báo chí đều là tán thưởng đối với hình thức chế độ nhận thầu nghiêng về một bên, để cho tình thế cải cách xí nghiệp nhà nước trở nên tốt đẹp, kỳ thật đều bằng không.”

“Chế độ nhận thầu thiếu hụt rất lớn, nhưng rất ít người có thể biết đến, hắn lại nói một câu liền trúng tim đen, chỗ thiếu hụt bên trong là chẳng phân biệt được chủ thứ, chế độ nhận thầu chỉ khích lệ, không bị hạn chế, cho nên quyền sở hữu và quyền kinh doanh chia lìa ra, kẻ kinh doanh lạm dụng quyền kinh doanh, tự giành tư lợi hoặc là làm ra lợi ích tập thể, khống chế người bên trong...”

“Những hiện tượng này đều là cực kỳ nghiêm trọng!"

Nói xong, Đinh Xuân Hoa lại quay đầu cười nói với Trần Chí Ôn: "Đồng chí Trì Khôn, đồng chí Chí Ôn, lát nữa các vị có thể bảo đài truyền hình chuyển bản sao đoạn thu hình này cho tôi không, tôi muốn mang về, để cho cục kế hoạch thoáng nghiên cứu một tý, tổ chức các chuyên gia đến xem xét, nghiên cứu và thảo luận một phen.”

“Những vấn đề hắn nói, tuy tôi đều đang tự hỏi, nhưng không thể rõ ràng như hắn nói, thật sự là quá rõ ràng.”

Chu Trì Khôn và Trần Chí Ôn lập tức nói không có vấn đề gì.

Đái Tự Lập ngồi ở bên cạnh cũng không kiềm chế được, hướng Trần Chí Ôn cười nói: "Đồng chí Chí Ôn, tôi cũng cảm thấy rất hứng thú đối với tiểu đồng chí này, anh có thể để giới thiệu đơn giản về tiểu đồng chí này cho tôi và Xuân Hoa chủ nhiệm biết rõ hơn hay không?"

Đái Tự Lập đây cũng là bánh chưng đi, bánh chocola lại, Đinh Xuân Hoa bên trong quốc vụ viện tuyệt đối là vài nhân vật quyền cao xếp hạng đầu tiên.

Tháng mười, sau khi đại hội đảng diễn ra, chắc chắn cũng sẽ tiến bộ lên chức, tuy không biết tiến bộ lên chức đến vị trí gì, nhưng nhất định là vị trí càng thêm hiển hách, có thể được Đinh Xuân Hoa thưởng thức, cũng sẽ rất có ích lợi đối với tiền đồ của Dương Tử Hiên.

Trần Chí Ôn cười nói: "Đồng chí Dương Tử Hiên là phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách tỉnh chúng tôi, vừa vặn cũng được phân quản lý khối cải cách xí nghiệp nhà nước, cho nên mới nghiên cứu tương đối sâu.”

“Anh ta đã từng đảm nhiệm qua chức chủ tịch huyện Hồng Thủy huyện, sau đó là bí thư, đã làm bí thư đảng ủy khu công nghiệp kinh tế Nam Hồ, thường ủy thị ủy Nam Hồ.”

“Huyện Hồng Thủy tại trước khi hắn nhậm chức chủ tịch huyện, vấn đề tham ô rất nghiêm trọng, kinh tế trường kỳ lạc hậu, về sau, anh ta lên chức, liền dứt khoát hẳn hoi làm cải cách xí nghiệp nhà nước và kinh tế du lịch!”

“Chỉ trong nhiệm kỳ của mình, đã tiến cử hạng mục khu phong cảnh du lịch Thiên Mã, hiện tại đang mang lại lợi nhuận tốt nhất tỉnh chúng tôi, thu hút gần trăm triệu đầu tư bên ngoài.”

“Thời gian anh ta nhậm chức tại khu công nghiệp Nam Hồ, khu công nghiệp Nam Hồ cũng chuyển mình, bây giờ là khu công nghiệp tốc độ tăng trưởng nhanh nhất tỉnh chúng tôi, tổng sản lượng kinh tế từ trung bình nhảy lên đứng thứ hai trong toàn bộ tỉnh."

Đinh Xuân Hoa thoáng trầm tư một tý, gật gật đầu, nói: "Anh nói như vậy, tôi đã có chút ấn tượng rồi, tôi nhớ được, vào năm kia, người này đã phát biểu qua văn vẻ xí nghiệp nhà nước nhận thầu kinh doanh."

……

Ngồi trước TV là một cảnh tượng người người thưởng thức, ở đây lại là một phen cảnh tượng khác.

Các phóng viên thật vất vả mới bắt được đề tài tin tức tốt như vậy, tự nhiên là hưng phấn không thôi, chụp ảnh lia lịa.

Bọn người Khô Lộc Văn thì mang vẻ mặt buồn bực, vốn muốn nhục nhã Dương Tử Hiên một phen, ai biết lại thành sân khấu biểu diễn cho cá nhân Dương Tử Hiên.

Trình Tư Vũ ném đầu thuốc lá xuống đất, đưa chân dậm thật mạnh, chửi: "Móa nó, hắn đang làm cái quỷ gì đấy, để cho hắn lên đài nói chuyện, hắn nói chuyện quỷ gì đó."

Nhưng Trương Ôn lại nghe ra huyền cơ trong lời nói của Dương Tử Hiên, nhìn thấy Trình Tư Vũ biểu hiện kém cỏi như thế, không nhịn được mà lắc đầu, nói: "Cũng không có chuyện gì, nhưng rất khó ép được người này... Về sau vẫn nên tránh cho giao phong chính diện với hắn thì hơn."

Trương Á Đông ngồi ở trên đài chủ tịch cũng chau mày, tư tưởng chính trị của hắn cũng tương đối cấp tiến vượt mức quy định, tuy không thích Dương Tử Hiên này, nhưng vẫn tán thành đối với không ít lý luận chính trị của Dương Tử Hiên.

Nghi thức cắt băng bị Dương Tử Hiên nói chuyện một phen như vậy, đã hoàn toàn biến vị, nói chuyện xong, về sau, Dương Tử Hiên không có ý định tiếp tục ở đây, liền cầm cặp công văn rời đi.

Trước khi đi, hắn lại nghe thấy Khô Lộc Văn ghé sát vào bên người Hoàng Văn Thanh, nịnh nọt vỗ vỗ mông ngựa tâng bốc một hồi, về sau mới mở miệng đòi tiền: "Chủ tịch tỉnh, tuy những năm này nhà máy chúng tôi đều lợi nhuận, nhưng khoản tiền có thể ở lại để đầu tư thật sự không nhiều lắm, lần này tiến cử mấy cái dây truyền sản xuất kỹ thuật tiên tiến từ tỉnh Nam Tô đến, khả năng cần một khoản tiền."

Hoàng Văn Thanh nhíu mày, hỏi: "Muốn bao nhiêu?"

Sở tài chính là nơi Trần Chí Ôn phân công quản lý, tuy Hoàng Văn Thanh là chủ tịch tỉnh, có thể vượt qua Trần Chí Ôn, trực tiếp hạ lệnh đối với sở tài chính, nhưng cuối cùng vẫn sẽ ảnh hưởng không tốt, bởi vậy, Hoàng Văn Thanh cũng có chút ít mẫn cảm đối với các hạng mục đòi tiền.

Khô Lộc Văn trơ mặt ra, nói: "Khả năng là cần 1000 vạn, chỉ có 1000 vạn thôi là chúng tôi có thể giải quyết tình huống khẩn cấp hiện nay, mấy cái dây truyền sản xuất qua đầu xuân sang năm là có thể xây dựng, có thể sinh ra hiệu quả và lợi ích kinh tế cực lớn, những điểm này đều là kết quả lãnh đạo chính xác của ngài và ủy ban tỉnh!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.