Bành Thanh muốn khóc, nhưng lại phát hiện mình khóc không được, từ lúc nàng hiểu chuyện đến nay, đây là lần đầu tiên Bành Bằng đánh nàng.
Đây là lần đầu tiên người cha bình thường ngay cả lời nói nặng cũng không nỡ nói với nàng một câu, ra tay đánh nàng.
Bành Thanh chậm rãi lui về phía sau, che mặt, nhìn người cha dường như thoáng cái đã trở nên lạ lẫm mà dữ tợn.
Giờ khắc này, dường như nàng đã hiểu rõ, thì ra, ở trong mắt cha mình, một người con gái xa xa không thể đánh đồng với con dấu quyền lực trong tay hắn kia.
Phàm là thứ uy hiếp quan chức của hắn, phàm là thứ uy hiếp địa vị của hắn, hắn đều muốn trả thù, mặc dù nàng là con gái của hắn, cũng không thể ngoại lệ.
Thì ra, người cha một mực yêu thương mình, vẫn coi trọng quyền lực trong tay hắn nhất, mà chính mình, chỉ là một con vật sủng ái bổ sung vào đó mà thôi.
Thật giống như một phú hào nuôi một con chó, trong lúc bình thường, phú hào sẽ cho con chó này đồ ăn và chăm sóc tốt nhất, nhưng thời điểm phú hào này gặp phải tình thế phá sản, đến bản thân mình cũng sắp bụng ăn không no, hắn sẽ không chút do dự giết con chó này ăn cho đỡ đói.
Bành Thanh che mặt lại, đột nhiên từ cửa lớn khách sạn Tử Kinh chạy như điên ra ngoài, rất nhanh liền biến mất không thấy.
“ Bành trưởng phòng? Đây là? “ Lưu Minh có chút lo lắng nhìn Bành Bằng.
Bành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2814227/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.