Tô Ban Mai dùng khuỷu tay chọc chọc eo Dương Tử Hiên, chép miệng về hướng Trương Tuyết Bách, thấp giọng hỏi: "Nàng là ai vậy? Sao em chưa thấy qua vậy?"
"Việc này nói rất dài dòng, về sau sẽ từ từ nói với em." Dương Tử Hiên dù đần độn thế nào cũng biết Tô Ban Mai ghen tị với Trương Tuyết Bách.
Chỉ là, việc này cũng không kỳ quái, hiện tại bộ dáng cùng dáng người Tô Ban Mai vẫn chưa hoàn toàn nẩy nở, trên mặt khí chất tự nhiên là chưa có cảm giác mê người như Trương Tuyết Bách thành thục này, chỉ là, trong trí nhớ Dương Tử Hiên, khi Tô Ban Mai thành thục xinh đẹp, lại không thể thua kém bao nhiêu so với Trương Tuyết Bách.
Tô Ban Mai hếch bờ môi trắng muốt mịn màng lên, không để ý tới Dương Tử Hiên.
"Tử Hiên, cậu đến tỉnh thành lúc nào vậy, đến cũng nói cho tỷ tỷ một tiếng, cũng để cho tôi an bài một tý." Gặp lại Dương Tử Hiên, trong lòng Trương Tuyết Bách cũng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhớ tới một cái ôm xúc động tại bệnh viện kia, trong tâm vẫn nàng vẫn nhớ rất rõ ràng, thậm chí còn có một tia rung động.
"Tôi tới tỉnh thành chủ yếu là để làm ít chuyện, thuận tiện mừng sinh nhật cho em gái của tôi, cho nên không quấy nhiễu đến chị." Thần sắc Dương Tử Hiên rất bình thản, nói.
"Tử Hiên, lời này của cậu quá khách khí rồi, chuyện của cậu cũng là chuyện của tôi, có cái gì cần khách khí đây?" Trương Tuyết Bách ôm tiểu Bối nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2813933/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.