“ Những người làm quan này đều không phải là vật gì tốt, thời điểm muốn dùng ta, cái thủ đoạn uy hiếp gì đều muốn dùng tới, hiện tại dùng hết rồi, liền quăng ra ven đường không để ý tới, không thèm hỏi một tiếng. “ Tào Mỹ tức giận tắt TV, trong nội tâm ủy khuất một hồi.
“ Mụ mụ, ta muốn xem tiếp, tại sao ngươi lại tắt TV... “ Một thanh âm trong trẻo của tiểu cô nương vang lên sau lưng Tào Mỹ.
Bộ dáng tiểu cô nương ước chừng tám chín tuổi, khuôn mặt tinh sảo xinh đẹp tựa như búp bê, buộc hai búi tóc lủng lẳng.
“ Dao nhi, đừng xem, nhanh đi làm bài tập... “
“ Không nha, muốn xem... “ Dao nhi chui vào trong ngực Tào Mỹ, đánh vài cái rồi làm nũng nói.
Tào Mỹ đang muốn nói cái gì, cánh cửa bỗng dưng vang lên tiếng gõ cạch cạch.
Tào Mỹ ôm Dao nhi lên trên mặt ghế, mở cửa xem xét, hóa ra là Dương Tử Hiên bị nàng hận đến nghiến răng ngứa, đằng sau còn mang theo nữ nhân tuổi trẻ xinh đẹp...
“ Dương chủ tịch huyện, làm sao ngài lại tới rồi, mau vào ngồi... “ Tuy Tào Mỹ mắng Dương Tử Hiên không dưới mười lần, nhưng trên mặt vẫn làm ra một bộ dáng tươi cười.
Dương Tử Hiên lôi kéo bàn tay nhỏ bé như ngọc của Tô Ban Mai, đi vào trong nhà, Dương Tử Hiên liếc nhìn quanh một vòng, trong phòng cũng rất đơn sơ, ngoại trừ vài món đồ dùng trong nhà, cái gì cũng không có, cái ghế cũng rất cũ nát rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-can-bo/2813685/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.