Đợi Vương Duẫn Sâm vừa rời đi, ngự thư phòng rộng lớn chỉ còn lại hai người Vương Ngự Phong cùng Tôn Dật Thiên. 
“Trên người ngươi có phải là đang giấu vật gì đó đúng không?” 
Nhìn y, bởi vì ôm y nên hắn có cảm giác như bị vật gì đó ngăn cản. 
“Hả? Cái này là Thái hậu nương nương đã tặng ta, người nói đây là quả bóng da mà ngươi khi còn bé thích nhất!” 
Nghe được câu hỏi của Tôn Dật Thiên, Vương Ngự Phong vội vàng lấy quả bóng phồng trong ngực ra, vẻ mặt hưng phấn, bộ dáng hồn nhiên, như là vừa tìm thấy một báu vật. 
“Ta còn tưởng rằng không tìm thấy nó nữa, không nghĩ rằng lại ở chỗ mẫu hậu…” 
Nhìn quả bóng da trên tay y, giờ đây đã cũ hơn trước rất nhiều, làm Tôn Dật Thiên nhớ lại một đoạn hồi ức tốt đẹp. 
Chứng kiến thần thái Tôn Dật Thiên tràn ngập hoài niệm, Vương Ngự Phong càng thêm hưng phấn nói. 
“Đúng vậy! Vừa mới làm nũng với Thái hậu nương nương, người đột nhiên đem quả bóng này ra, nói đây là quả bóng mà lúc còn bé ngươi thích nhất, mẫu hậu còn nói, quả bóng này chôn giấu rất nhiều kí ức tốt đẹp nhất trong ngươi…” 
“Không ngờ mẫu hậu còn nhớ rõ… Quả bóng da này, vốn là do Dật Lân cho ta…” 
“Dật Lân?” 
“Chính là Ly thân vương bây giờ…” 
“Sao?” 
Vẻ mặt Vương Ngự Phong tràn ngập khó hiểu cùng kinh ngạc, khiến hắn bật cười, ôm lấy y ngồi trên long ỷ, để y ngồi lên đùi mình, ôm chặt vào trong lòng, nhìn thân hình mảnh khảnh của y lúc này hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ca-hoang-de-huu-diem-sac-ten-hoang-de-kia-mat-hoi-de/1311254/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.