Sau này, ký ức của Tiền Dịch Lai về khoảng thời gian này vẫn luôn mơ hồ mà hỗn loạn.
Gã tìm kiếm Lâm Phi như phát điên.
Có người nói từng thấy Lâm Phi và Lý Phá Tinh trò chuyện với nhau, gã liền mụ mị đầu óc đá văng cửa phòng học, chạy đến trước mặt Lý Phá Tinh, gào rống hỏi hắn Lâm Phi đang ở đâu.
Kết quả, gã bị Lý Phá Tinh cầm bình inox đập vỡ đầu, rồi bị Tế Tu trói lại, cuối cùng bị Khâu Hồng Nham áp giải tới đồn công an.
Cả khối, thậm chí cả trường đều coi gã như một con chó điên. Gã cũng biết, đúng là mình đã biến thành chó điên rồi.
Mọi người nhìn gã bằng ánh mắt khinh thường, giễu cợt, hả hê, nhưng gã chỉ cúi đầu, bước đi không nói một lời.
Gã chưa từng chật vật và khổ sở như thế. Dù cho khi còn nhỏ, một đứa bé cùng lớp gọi gã là con bồ nhí, gã cũng có thể nhào lên đánh tên đó, đánh tới mức nó phải quỳ xuống đất xin tha. Gã dí compa vào cổ nó, nói cho nó biết, dù tao có là con bồ nhí thì cũng sống tốt hơn thằng con vợ cả như mày.
Kể từ đó, không ai dám nói gã nữa.
Gã hung ác, nham hiểm, không để mình chịu thiệt.
Gã chưa từng biết, thì ra mình rồi sẽ có lúc phải chịu nỗi thống khổ đớn đau khắc cố ghi tâm như lúc này.
Trong đầu gã không ngừng lặp lại từng dòng trong bức thư.
Lâm Phi phá thai. Đứa bé đã hơn bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-bo-lam-a-con-di-danh-lon-la-se-mang-thai-do/3543121/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.