Bầu không khí bỗng trở nên xấu hổ.
Lý Phá Tinh cứng ngắc nhìn bộ đồ trẻ con trong tay rồi lại nhìn sang Tế Tu, sau đó mới nhận ra Lý Vũ Trụ đang hiểu lầm cái gì.
Mấy người Hà Tiểu Hoa run lên, Lý Vũ Trụ quả là một vị anh hùng chân chính, dám hỏi điều bọn họ muốn hỏi mà chỉ chôn chặt trong lòng không dám hỏi.
Còn Tế Tu, vừa nghe thấy giọng Lý Vũ Trụ y liền cứng đờ người, vội vàng đưa lưng về phía mọi người, cúi thấp đầu, lặng lẽ đeo khẩu trang che mặt, kéo mũ lưỡi trai thấp xuống.
Nói một cách không hề khoa trương chút nào thì,
…Bây giờ y chỉ muốn chết.
Bạch tuộc đánh giá cô gái mặc váy đỏ kia, ánh mắt thâm trầm.
Bụng phẳng lì.
Vậy rốt cuộc đứa bé vừa được mấy tháng, hay là đã sinh ra rồi?
…Nếu đã sinh rồi, vậy Tế Tu thì sao đây? Lý Vũ Trụ thì sao đây?
Quan trọng nhất là, thiếu nữ này đã trưởng thành chưa vậy?
Anh Tinh của hắn… sẽ không phạm tội chứ?!
Lý Phá Tinh thấy bầu không khí càng ngày càng kỳ lạ, nghiêng đầu thì thầm với Tế Tu: “Yên tâm, em cứ đứng đây, anh đi giải thích với bọn họ.”
“Anh định giải thích thế nào?” Tế Tu kéo vạt váy, gian nan hỏi: “Chẳng lẽ định nói cho bọn họ biết… Em là Tế Tu sao?”
“Yên tâm.” Lý Phá Tinh trịnh trọng hứa: “Nhất định anh sẽ không làm em bị lộ.”
“Đừng nói mâu thuẫn.” Tế Tu không thiết sống nữa: “Cũng đừng nói hớ.”
Lý Phá Tinh chuẩn bị tâm lý xong, đi về phía đám Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-bo-lam-a-con-di-danh-lon-la-se-mang-thai-do/1797819/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.