Bàn tay nho nhỏ của Tế Tu giấu trong chăn vốn đang bất an túm chặt áo, nhưng khi cảm giác được sự ấm áp trên trán, liền an tâm buông lỏng.
Tới khi Lý Phá Tinh đứng thẳng dậy, tắt đèn, rón rén ra ngoài, đóng cửa lại, Tế Tu vẫn không mở mắt.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
***
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Sáng hôm sau, Lý Phá Tinh đưa Lý Vũ Trụ đến trường mẫu giáo, sau đó dẫn đứa bé đến đồn công an.
Lý Phá Tinh kể sơ qua tình hình hiện tại với cảnh sát, cảnh sát liền ngồi xổm xuống hỏi đứa bé.
Đứa bé không chịu phối hợp, cảnh sát hỏi vài câu như địa chỉ nhà cháu là gì, cháu có bị ngược đãi hay không, đứa bé chỉ yên lặng cúi đầu, không nói một câu.
Cảnh sát thở dài, nói với Lý Phá Tinh: “Anh Lý, đứa bé này không chịu nói gì, chúng tôi không biết bất cứ thông tin gì của bé, không cách nào giải quyết chuyện này.”
Lý Phá Tinh: “…Tôi biết thằng nhỏ tên là Lý Tiểu Hữu.”
Cảnh sát lắc đầu: “Chúng tôi không nhận được trình báo mất tích có liên quan đến Lý Tiểu Hữu, chờ khi nào có tin tức chúng tôi sẽ liên lạc với anh, được chứ, trong thời gian này anh thử trò chuyện với bé, xem xem có hỏi được gì không.”
Tường trình xong, Lý Phá Tinh bế đứa bé ra khỏi đồn cảnh sát. Hắn nhìn thằng nhỏ cúi đầu thấp thật là thấp, không nỡ trách nó, chỉ thở dài. Thấy bên cạnh có quán kem, Lý Phá Tinh hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-bo-lam-a-con-di-danh-lon-la-se-mang-thai-do/1797810/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.