Đời này Lý Phá Tinh đã từng thấy những vết thương nghiêm trọng hơn dày đặc hơn, nhưng ngón tay hắn chưa từng run rẩy như bây giờ.
Có lẽ vì làn da đứa bé trắng trắng mềm mềm như đậu hũ non, càng khiến vết thương trên người nó trở nên đáng sợ.
Cũng có lẽ vì đứa bé này rất giống Lý Vũ Trụ, rất giống… Tế Tu.
Lý Phá Tinh thoáng nhìn đứa bé, đôi lúc Lý Vũ Trụ chọc hắn tức ngứa răng, nhưng nhìn gương mặt của nhóc, hắn lại không nỡ hung dữ với nhóc… Trong khi ấy, đứa bé này ngoan ngoãn như thế, chẳng hề nghịch ngợm như Lý Vũ Trụ… Rốt cuộc là loại súc sinh nào lại nỡ tàn nhẫn ra tay với một đứa bé như vậy?!
Nghĩ đến đây, tim Lý Phá Tinh nhói một cái, hắn run tay chạm lên vết sẹo trên sườn đứa bé, nhẹ nhàng hỏi: “…Đau lắm phải không?”
Tế Tu bối rối, không biết phải giải thích thế nào.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
…
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Lúc vừa phát bệnh, y tưởng mình sẽ chết, nhưng lại chết không thành. Khi Tế Tu rời khỏi bệnh viện, tuổi sinh lý trên đầu cuối của y là 52. Ngay sau đó, y phát hiện mình lại tiếp tục già đi, tốc độ hơi chậm lại nhưng tình huống vẫn không mấy lạc quan, theo tính toán của y, chỉ khoảng một tuần nữa y sẽ hơn trăm tuổi.
Y hoảng hốt lao vào thí nghiệm, trong đó có một lần thất bại, bị nổ mù mắt phải. Y che mắt, cả thế giới đều mịt mờ màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-bo-lam-a-con-di-danh-lon-la-se-mang-thai-do/1797808/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.