Tế Tu cứng đờ người.
Năm giây sau, màn hình đầu cuối trong tay y tự tối đi, nhưng màu đỏ rực trên tai y vẫn chẳng hề biến mất, trái lại còn lan khắp khuôn mặt.
Bạch tuộc đọc xong cũng kinh ngạc, ngẫm nghĩ một lúc, hắn nổi giận.
Tế Tu thật quá đáng, anh Tinh của hắn đang mang thai mà!
Tế Tu đã là bố trẻ con rồi, sao đầu vẫn toàn mấy thứ bậy bạ!
Sao cậu ta không biết thương anh Tinh vậy!
Sau khi biết anh Tinh là Omega và đang mang thai, Bạch tuộc luôn có cảm giác thương yêu đau lòng với hắn, xen vào một chút cảm xúc khá phức tạp. Tới khoảnh khắc này, cảm xúc ấy đạt đến đỉnh điểm, thế là, hắn đã bị xót xa và phẫn nộ làm mụ mị đầu óc.
“Tế Tu!” Bạch tuộc nắm chặt tay, tức giận hô.
Tế Tu chầm chậm quay đầu nhìn hắn, khuôn mặt đỏ lựng, môi hơi mím lại.
Dưới ánh mặt trời, Bạch tuộc có thể thấy rõ đôi mắt tối om om của Tế Tu đang nhìn hắn không nhúc nhích, ánh mắt vô cùng khó tả.
Cơ mà, tóm lại cũng không vui vẻ gì.
…Tế Tu, đang giận hả?
Tại sao cậu ta đỏ mặt, đang giận cực kỳ giận hả?
Tế Tu giận sẽ làm gì, liệu có giết mình không?
Bạch tuộc buông lỏng tay, cơn giận tức khắc xẹp lép như bóng cao su xì hơi.
Ừm, ừm, anh Tinh cũng được hơn ba tháng rồi ấy…
Thực ra cũng có thể vận động một chút ha…
Hơn nữa, người ta là đôi chồng chồng mới cưới, bám nhau như keo, mấy thứ tình thú bí mật… Liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-bo-lam-a-con-di-danh-lon-la-se-mang-thai-do/1797789/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.