Sáng sớm chính là thời điểm khu trái cây bận rộn nhất, thế mà Trương Hạo có thể tùy tiện bỏ lại hàng lại, để cho chị Trương trông, dẫn đám bọn họ đến tiệm mì mời bọn họ ăn sáng.
Trong quán mì có rất nhiều người đang vùi đầu ăn mì, bọn họ ngồi quanh chiếc bàn nhỏ trong góc, cũng chẳng ai mở miệng nói chuyện.
Trình Ương cúi đầu chọc ghẹo Màn Thầu đã thức giấc, đang ngồi trên đùi mình không chịu ở yên, luôn muốn bò trèo lên mặt bàn. Liễu Sùng hơi nhíu mày nhìn chăm chú pha sữa cho Màn thầu, sau khi pha tốt liền xin ông chủ một chén nước lạnh bỏ vào cho hạ nhiệt, sau khi nhiệt độ vừa phải thì đưa tới cho Màn Thầu mút. Hoàng Thừa ở đối diện luôn xem ai không ra gì, lúc này cũng bộ dạng ngoan ngoãn ngồi nhìn Màn Thầu bú sữa. Nhận được ân huệ lớn như vậy từ Trương Hạo, làm trong lòng bọn họ ngũ vị tạp trần*. Ngược lại Trương Hạo cảm thấy được bọn họ câu nệ, biểu hiện khác ngày thường, sau khi chọn mì xong liền mở đầu câu chuyện, trêu chọc nói: “Mới sáng sớm mà bộ dạng mặt mày ủ ê của mấy cậu là sao đây, hôm nay kiếm được bao nhiêu tiền.”
Ngũ vị tạp trần: ngọt mặn đắng chua cay cùng lúc, ý chỉ cảm giác phức tạp hỗn độn
Trình Ương với Hoàng Thừa im lặng nhìn về phía Liễu Sùng, Liễu Sùng lấy tiền vốn lẫn lãi từ túi đeo hông ra đặt lên bàn: “Trừ mấy tiền linh tinh thì kiếm hơn chín trăm ạ.”
Trương Hạo vội vàng gom tiền lại đẩy vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gi-con-cua-cau-ay-la-con-cua-toi/1136137/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.