Sau khi ăn xong cơm trưa, bọn họ liền trở về ký túc xá nghỉ trưa. Hoàng Lượng Lượng nằm ở trên giường, có thể là đêm qua ngủ khá nhiều nên thật lâu cô vẫn không thể vào giấc ngủ, cô nghe tiếng hít thở đều đều của bạn cùng phòng nhưng lại càng tỉnh táo, trong đầu tái hiện lại hết thảy hình ảnh của ngày hôm nay, làm cô ngạc nhiên vẫn là đèn điện, radio, tàu điện, điện thoại..
Những thứ này đều cần dùng đến điện, điện có thể nói là phát minh vĩ đại nhất của thời đại này, thứ này ở thời đại cô khi đó đại vẫn là một vệt sáng hiện lên trên bầu trời nhưng hiện tại đã hoàn toàn rộng khắp ứng dụng. Cũng là bởi vì điện, đêm như ban ngày, xe như tuấn mã..
Còn có ở Hạ Quốc tri thức là chuyện xa xỉ, tin tức ở đây sao cũng có thể cùng nhau được lan truyền nhanh như vậy? Đối với chuyện trong cung tò mò, vậy chỉ có thể tiêu phí giá cao đến mua tin tức. Tò mò những chuyện trong sách sử? Trừ phi nhà ngươi tài bạc triệu có thể mua được các loại điển tịch, bằng không, vậy chỉ có chậm rãi tiết kiệm tiền, chậm rãi mua sách, chậm rãi đọc.
Mà ở hiện giờ trong viện phúc lợi, tri thức đều quý giá như nhau, trong phòng thư viện đương nhiên là có rất nhiều sách vở báo chí Hoàng Lượng Lượng phần lớn còn xem không hiểu. Nhưng cô biết, đợi cô tới tám tuổi có thể đủ tuổi đến trường, học tập chữ nghĩa nơi này. Đây là điều làm cho cô kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chu-cuoc-song-hien-dai-cua-hoang-hau/2889292/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.