Sau khi Dư Châu đã hoàn toàn mất dạng, Trần Ý cùng Trần Lượng dốc hết toàn lực bơi thuyền trở về bờ, dần dần ra xa vòng xoáy.
Trên bến tàu xa xa có thể nhìn thấy thân ảnh của Phàn Tỉnh, trong tay hắn xách một cái đèn bằng thủy tinh, dáng vẻ như đang chờ mong ai đó.
Bơi trở về chỉ có hai anh em, Trần Ý không ngừng lén nhìn Phàn Tỉnh, mà Phàn Tỉnh cũng không mở miệng hỏi tung tích của Dư Châu. Chỉ khi nhìn đến ba lô Trần Ý đang cầm trên tay, ánh mắt hắn chợt thay đổi.
"Tránh ra." Trần Lượng trầm giọng.
Phàn Tỉnh như đang lầm bầm lầu bầu: "Tại sao lại muốn giết cậu ấy? Cậu ấy sống hay chết không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới hai đứa. Ngược lại hai đứa sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi đây."
Trần Lượng sắc mặt biến đổi liên tục, xen lẫn phẫn nộ cùng căm ghét, nhóc ta một phát bắt được cổ áo Phàn Tỉnh mà rống lên: "Ngậm miệng!"
Phàn Tỉnh bỗng nhiên vung tay phải lên, động tác nhanh đến mức mắt thường không tài nào bắt kịp, Trần Lượng kêu to một tiếng, che mắt lăn xuống bậc thềm.
"Đưa cho anh." Phàn Tỉnh đưa tay ra hướng về phía Trần Ý nói.
Trần Ý theo bản năng co rụt về sau, Phàn Tỉnh giọng ôn nhu, nhưng đầy kiên quyết nói: "Anh không làm hại em, anh chỉ muốn ba lô của cậu ấy."
Trần Ý tay run run đem ba lô đưa cho hắn, đỡ Trần Lượng đứng dậy vội vã rời đi.
Ba lô không thấm nước, khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-vuc-sau/3399278/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.