Đứa nhỏ ngồi trên cầu thang chợt ngẩng đầu lên. Dư Châu trong lòng phát lạnh: Chính là đứa nhỏ sinh ra trong bụng con cá heo kia, gương mặt cá ẩn hiện, cả người trần trụi bò về phía cậu, nó giơ ngón tay lên chỉa thẳng vào mũi Dư Châu.
Dư Châu sợ hãi không dám cứ động, cũng không dám nhìn quái vật nhỏ này. Đứa nhỏ trợn tròn đôi mắt cá, duy trì một tư thế cứng ngắc.
Dư Châu trong lòng hơi động, chậm rãi nằm xuống.
Tay đứa nhỏ vẫn là đang thẳng tắp chỉ đến. Nó căn bản không phải chỉ Dư Châu mà là chỉ về phía sau cậu, ý chỉ biển lớn đen ngòm ngoài cửa sổ.
Ngoài biển khơi nhất định có thứ gì đó, nhắc nhở này đã thể hiện rõ ràng như thế. Dư Châu cũng không biết lấy đâu ra can đảm thử chạm vào tay của đứa bé kia.
Đứa nhỏ bỗng nhiên cúi đầu, há mồm ra.
Tất cả mọi người trong phòng đều bị tiếng kêu sợ hãi của Dư Châu làm cho tỉnh lại.
Trên gác lửng cùng cầu thang trống không, đứa nhỏ mặt cá đã biến mất, chỉ có âm thanh đang phát run của Dư Châu. Cậu lắp ba lắp bắp miêu tả bộ dạng của đứa nhỏ, Liễu Anh Niên xoa mắt buồn ngủ: "Chắc chỉ là gặp ác mộng thôi."
Phàn Tỉnh nhìn vệt nước trên cầu thang không biết từ đâu mà ra, bỗng nhiên tỉnh ngộ: " Cậu tè ra quần nên mượn cớ lấp liếm phải không?"
Dư Châu: "..."
Cậu cạn lời.
Chỉ chập nữa là đến hừng đông, Phàn Tỉnh cưỡng ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-vuc-sau/3399277/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.