Edit: Ryal
Bến tàu buổi đêm tối mịt, không có ánh sáng từ trăng hay sao, chỉ có ánh đèn ở trang viên rọi lại từ xa xa chiếu sáng lờ mờ những đường nét ngoài khơi. Những cơn sóng lớn chẳng khác gì đám quái vật khổng lồ đang ẩn núp, không ngừng há to cái miệng rộng mà rít gào với họ.
Tư Thành nhấc theo "Tư Hòa" đã bị trói chặt - cũng là lão già Loew trong thị trấn - bước lên thuyền độc mộc.
Quả nhiên con thuyền không chìm xuống.
Mễ An Bồi chưa đợi Tư Thành ra hiệu đã hưng phấn nhảy lên, ngã cái ruỳnh vào khoang thuyền.
Con thuyền suýt lật.
Tư Thành mắng cậu chàng: "Cẩn thận đi chứ! Muốn chết à?".
Ân Lưu Minh lại bước lên với tư thế rất đẹp, dáng đứng vững vàng.
Mễ An Bồi thở dài: "Chắc đây là điểm khác biệt giữa dân chuyên và người thường".
Tư Thành đã quen với việc cậu chàng nói nhảm, không thèm ghé mắt mà quay qua chèo thuyền.
Thuyền độc mộc của thị trấn Solari dài khoảng hai mét, chở bốn người thì hơi miễn cưỡng. Ấy vậy mà Loew còn cứ mãi giãy giụa, khiến mái chèo của Tư Thành lảo đảo không khống chế được phương hướng.
Tư Thành có một tỉ cách để lão này ngoan ngoãn lại, nhưng nhớ tới việc anh trai cứu mình nên mới thành ra như bây giờ, hắn không xuống tay nổi.
Ân Lưu Minh cầm một cái mái chèo khác, hơi xoay tay, một ngọn lửa bỗng xuất hiện ở mũi thuyền.
Nhìn thấy ngọn lửa đó, Loew nghẹn ngào hai tiếng, trốn trong ngực Tư Thành chẳng dám nhúc nhích.
Ân Lưu Minh lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-sach-minh-hoa-suu-tam-ac-mong/950783/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.