"Lục Duyên mạnh như vậy sao? !"
Mãn Nhi nghiêm túc gật đầu:
"Rất mạnh, ta không phải đối thủ của hắn"
Dương Bình bĩu môi: "Đáng tiếc Thạch Giáp Man Ngưu đá đó lại mạnh hơn, không phải bây giờ tên Lục Duyên kia cũng phải bỏ chạy sao?"
Mãn Nhi nhìn thoáng qua Dương Bình:
"Ngươi có bản lĩnh cũng lên bị đuổi thử một chút?"
Dương Bình:
Sắc mặt hắn ta cứng đờ, hắn ta đâu có ngốc!
Mặc dù có lẽ tốc độ của hắn ta nhanh hơn một chút so với tên Lục Duyên kia, nhưng lại chậm hơn Thạch Giáp Man Ngưu đá.
Hắn ta có thể thấy được, sức mạnh và phòng ngự của Lục Duyên cực kỳ mạnh, mới có thể chống lại được công kích của Thạch Giáp Man Ngưu đá.
Nếu là hắn ta, có lẽ hắn ta sẽ nguy hiểm hơn.
Với thể chất của hắn ta, nếu bị Thạch Giáp Man Ngưu đá đánh trúng trực diện, nói không chừng sẽ chết ngay.
Lâm Vi có chút kỳ quái nhìn hai người:
"Cho nên hai người chạy theo Lục Duyên và Thạch Giáp Man Ngưu đá, là muốn xem kịch sao? Không nhân cơ hội này tiếp tục săn giết quái thú để đạt tích phân à?"
Nghe được lời Lâm Vi nói, Mẫn Nhi và Dương Bình cứng đờ người.
Khóe miệng Dương Bình giật giật, lộ ra về mặt tỉnh ngộ:
"Đúng vậy! Bây giờ tên Lục Duyên kia vẫn còn bị đuổi giết mà! Không biết tên đó có bao nhiêu tích phân, còn lại mấy chục phút, giết quái thú trước rồi tính!
Mẫn Nhi cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2441985/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.