Sau khi xem bảng xếp hạng, biểu cảm của ba người có chút thay đổi.
Sau đó, Mẫn Nhi lộ ra nụ cười, lẩm bẩm nói:
"Cũng không tệ lắm"
Sau khi biết được thực lực của Lục Duyên, cô cũng không hy vọng xa vời rằng mình sẽ đạt được hạng nhất nữa.
Có hạng hai cũng khá ổn, đạt tới mong đợi của cô.
Khuôn mặt của Dương Bình lại buồn khổ, bực dọc.
Hắn ta lén nhìn thoáng qua người đàn ông cường tráng, phát hiện người đàn ông cường tráng trông có về lạnh nhạt, khóe miệng giật giật, cúi thấp đầu đi qua.
"Đại nhân... Ta phụ sự kỳ vọng của ngài"
Người đàn ông cường tráng liếc nhìn Dương Bình một cái, thở dài:
"Không trách ngươi. Thực lực của Lục Duyên quả thực ngươi không thể so được"
Dương Bình:
Tuy hắn biết lời người đàn ông cường tráng này nói là thật, nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút đau lòng.
Khó chịu nhất chính là Lâm Vi.
Nhìn thấy mình bị xếp cuối cùng, sắc mặt Lâm Vi tái nhợt, mím môi.
Nhìn thấy bộ dạng khó chấp nhận của Lâm Vi, người đàn ông cao gây đi tới, vỗ bả vai cô, mỉm cười nói:
"Tiểu Vi, vẫn ổn chứ?"
Lâm Vi phục hổi lại tinh thần, lắc đầu, cười có chút gượng gạo:
"Ta không sao cả"
Người đàn ông cao gầy cười cười:
"Nhất thời thua thiệt cũng không đại biểu cho cái gì, sau này vẫn còn nhiều thời gian"
Lâm Vi yên lặng gật đầu:
"Vâng"
Viên Lão mỉm cười mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2441983/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.