Chương trước
Chương sau
Lại một số lượng lớn hung thú tụ tập quanh sơn cốc trong dãy núi vô tận.

Số lượng hung thú tụ tập lần này còn nhiều hơn cả lúc trước. Trong hang động của sơn cốc, màn sương mù vốn luôn đen kịt bỗng có thêm một vệt màu xanh sẫm kỳ lạ.

Một tiếng gầm đáng sợ phát ra từ trong hang làm những con hung thú nằm rạp trong sơn cốc run lẩy bẩy.

Mấy ngày sau đấy, nương theo sự bùng nổ không ngừng của thú triều, tiểu đội trinh sát của doanh địa phòng ngự cũng ra ngoài không ngừng, thám thính luồng thú triều nhỏ ở phụ cận, thé nhưng để đảm bảo tỉ lệ sống sót của đoàn trinh sát, nên thành ba tiểu đội mười tám người cũng nhau hành động.

Ngay cả như vậy, tỉ lệ tử vong của đoàn trinh sát vẫn không hề giảm xuống, gần như mỗi ngày đều có thành viên đoàn trinh sát thiệt mạng.

Lục Duyên càng hiểu được, tỉ lệ tử vong tới 60% mà Tóc xanh nói khi trước không phải nói chơi.

Mà quả thực là cao như vậy.

Ngay nơi mà đoàn Lục Duyên đang ở, bởi vì có Lục Duyên ở đây nên mới chưa có ai phải chết.

Cũng chẳng còn cách nào khác, át chủ bài của Lục Duyên nhiều vô số kể, cho dù có chạm mặt hung thú triều thì họ cũng có thể an toàn rút lui.

Thậm chí, trong khi tuần tra, họ còn gặp phải một con hung thú cấp bốn, cuối cùng con hung thú cấp bốn đó cũng bị các loại át chủ bài của Lục Duyên níu lại, mãi đến khi mỹ nữ tóc đỏ - phó quân thủ vệ quân đến đánh chết con hung thú cấp bốn kia.

Điều này cũng khiến thanh danh của Lục Duyên lan truyền khắp khu 257, gần như tất cả mọi người đều biết đến Lục Duyên.

Nhiều lần Lục Duyên đã nghe thấy có người gọi hắn là chiến sĩ linh tinh, dù sao hắn cũng có quá nhiều con át chủ bài.

Cũng có không ít đội trinh sát muốn gia nhập vào đội của họ, đều đến xin đội trưởng đội 1 Uông Gia Thụ, thậm chí đến cả chỗ quân đoàn trưởng tóc xanh mắt hí kia.

Bốn ngày sau, văn phòng quân đoàn trưởng trong quân khu.

La Hưu tóc xanh mắt hí nhìn phong thư trên bàn, không khỏi xoa trán, khẽ thở dài một tiếng.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa văn phòng.

La Hưu nheo mắt lại, nhìn thoáng qua cửa văn phong:

"Vào đi"



Cửa văn phòng mở ra, quân đoàn phó mỹ nữ tóc đỏ Tracy và quân đoàn phó một mắt máy Tưởng Minh đi vào.

"Quân đoàn trưởng"

Hai người lên tiếng chào.

Tracy thấy La Hưu đang cau mày nhì nhíu mày, tò mò hỏi:

"Hình như quân đoàn trưởng đang có chuyện phiền lòng?"

La Hưu cười khổ một tiếng, đặt phong thư trong tay lên bàn, sau đó nói:

"Còn không phải bởi vì Lục Duyên sao? Đến bây giờ, tỉ lệ tử vong của đội trinh sát họ vẫn là không, có bao nhiêu đội trinh sát cũng muốn hợp tác thành đoàn với họ? Lúc trước, sau khi ta hạ lệnh cấm phát tin tức, bây giờ lại có người dùng thư truyền thống để xin ta"

Nghe hắn nói vậy, con mắt bằng máy của Tưởng Minh hơi chuyển, lông mày của bên mắt còn lại khẽ nhíu:

"Chỉ vì chuyện này mà không ngừng xin xỏ quân đoàn trưởng, trốn tránh trách nhiệm, có hơi tham sống sợ chết, không phải việc mà quân nhân nên làm"

La Hưu cười cười:

"Thú triều lần này đến rất ác liệt, tỉ lệ tử vong của đội trinh sát quá cao, đây cũng là chuyện khó tránh, thực ra ta có thể hiểu được họ. Thế nhưng, cứ cho là vậy đi, nhưng dù sao Lục Duyên cũng chỉ có một..."

Hắn lắc đầu, thở dài.

Tracy không khỏi nhếch miệng, nở một nụ cười.

"Lục Duyên à... Bạn học Thiên Tài doanh này đúng là có phần đặc biệt, vậy mà khi trước lại có thể giữ chân một con hung thú cấp đầu mục bậc bốn đang đến gần trong vòng một phút, đợi đến khi ta chạy đến"

Nghe nói vậy, La Hưu và Tưởng Minh đều không khỏi gật đầu.

Họ đều vô cùng kinh ngạc trước biểu hiện của Lục Duyên trong khoảng thời gian này.

"Quân đoàn trưởng, hôm nay ngươi tìm chúng ta có chuyện gì?"



Tưởng Minh hỏi.

"Ừ... Lần này đúng là có đại sự"

La Hưu khẽ nhíu mày.

Hai người kia nghe vậy thì ánh mắt cứng lại, vẻ mặt có phần nghiêm trọng.

Im lặng một lúc, La Hưu mở miệng nói:

"Thú triều lần này có dấu vết biến hoá khác thường, cho nên bên trên mới mời người gác đêm và các quân cứu viện khác đến đây, bây giờ họ đã tới rồi"

"Quân cứu viện đến nhanh vậy sao?"

Nghe hắn nói vậy, gương mặt Tracy lộ về kinh ngạc:

"Nghe nói, gần như mỗi ngày trên tiền tuyến đều sẽ diễn ra một trận đại chiến, hoàng thú và vương thú sẽ lần lượt tấn công mạnh mẽ vào các cứ điểm, chỉ e áp lực của các cường giả nơi tiền tuyến quá nặng nề, có thể sớm giải quyết ngọn ngành chuyện dị hoá thì tốt hơn"

Hai tay Tưởng Minh ôm ngực:

"Đâu chỉ có họ mới áp lực, chẳng phải chúng ta cũng như vậy sao"

La Hưu và Tracy cũng ngầm thừa nhận.

Áp lực của doanh địa phòng ngự cũng rất lớn, dù sao tất cả luồng thú triều nhỏ đi qua con đường gần doanh địa phòng ngự, đều phải cần lại, đây cũng chẳng phải việc đơn giản.

Bây giờ, mỗi ngày đều có ba bốn luồng thú triều nhỏ lẻ, đôi khi còn nhiều hơn.

Nhưng nhân lực của họ cũng chỉ có chút ít như vậy, đều không thể ngăn cản hoàn toàn thú triều.

La Hưu cười híp mắt, mở miệng nói:

"Hy vọng có thể nhanh chóng xử lý ngọn nguồn của dị hoá, đến khi ấy, hẳn là thú triều sẽ nhanh chóng lắng lại. Thế nhưng nếu chuẩn bị ra tay với ngọn nguồn của dị hoá, vậy thì tiếp sau đây sẽ có càng nhiều hung thú triều, thậm chí còn phát động tổng tiến công, hai người các ngươi cần chú ý một chút.

Tracy và Tưởng Minh nghe vậy thì khẽ gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.