Chương trước
Chương sau
Bên trên tường thành, cứ điểm tiền tuyến.

Một đám cường giả đang chờ đợi một thứ gì đó.

Người dẫn đầu không phải là nam tử tóc vàng, mà là một ông già đầu tóc trắng xoá, dáng người to lớn dị thường.

Hắn chắp hai tay sau lưng, nhìn lên bầu trời, ánh mắt linh động sắc bén.

Mà ở phía sau hắn lại là đám người nam tử tóc vàng cùng Tư Thính Vũ.

Đúng lúc này, có mười đạo ánh sáng xẹt qua bầu trời, cuối cùng rơi xuống trước mặt họ.

Dẫn đầu là một ông lão đầu tóc xám trắng, gương mặt đầy nếp nhăn, mặc áo bào đen.

Khí tức của những người đứng sau ông lão kia cũng rất mạnh mẽ, Lý Thanh Hoà cũng ở đó.

Sau khi đáp xuống mặt đất, nàng đảo mắt nhìn qua những cường giả trước mặt, cuối cùng dừng lại trên người Tư Thính Vũ, hơi nhíu mày, liếc mắt đưa tình với Tư Thính Vũ.

Trông thấy cảnh này, vẻ mặt của nhiều người đang đứng đây đều rất kỳ quái.

Tư Thính Vũ:

Sắc mặt nàng vẫn không thay đổi, khoé mắt hơi rụt lại.

Lúc này, nam tử cường tráng dẫn đầu mới nở nụ cười, nghênh đón:

"Hahaha, Lý lão quái! Lâu rồi không gặp"

Chiến đế Ám Ảnh Lý Tinh Hải cũng cười rộ lên nói:

"Bạch Ma lão quái, lâu như vậy không gặp, muốn mời ta uống rượu hả? Con sâu rượu nhà ngươi..."

"Hết rồi! Đến một giọt cũng không còn!"

Lý Tinh Hải còn chưa dứt lời, Bạch Ma chiến đế Rafael Harrods đã biến sắc, vội vàng mở miệng nói.

Ý cười trên mặt Lý Tinh Hải cũng tắt ngấm, không khí giữa hai người thoáng cái trở nên trầm mặc cứng ngắc.

Thấy không khí giữa hai người không đúng, nam tử tóc vàng gượng cười nói:

"Hai vị tiền bối, chi bằng ta bàn chính sự trước?"



"Đúng vậy, lần này tới làm chính sự mà, Lý lão quái, uống rượu hỏng việc"

Rafael khẽ gật đầu.

Lý Tinh Hải cũng không nói nhiều lời, sắc mặt trở nên nghiêm túc, mở miệng nói:

"Bi thôi, nói cho ta tình huống cụ thể nào"

Buổi tối, Lục Duyên ở trong ký túc xá, hiếm khi được nghỉ ngơi.

Mấy ngày nay, Lục Duyên mệt gần chết.

Bởi vì liên quan đến hắn, hiệu quả thám thính của đội trinh sát của hắn cũng khá tốt, hơn nữa cũng không có ai thiệt mạng, cho nên nhiệm vụ của họ cũng nặng nề hơn một chút, chiến đấu cũng kịch liệt hơn vài phần.

Cho dù là Lục Duyên cũng có chút mệt mỗi.

Chứ đừng nói đến mấy người khác, mấy người Groat vừa trở về đã lập tức vào phòng nghỉ ngơi.

Thế nhưng, mặc dù mệt mỏi nhưng Lục Duyên vẫn có chút vui vẻ.

Dù sao, lần này hắn cũng thu được rất nhiều lợi.

Về cơ bản, mỗi ngày đội họ đều sẽ phát hiện một đến hai luồng thú triều.

Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, mỗi lần nhóm người Lục Duyên sẽ càng phát hiện luồng thú triều ở xa hơn, mà không bị phát hiện ngược lại.

Mãi cho đến khi quân tiên phong đến đây, mọi người sẽ cùng nhau quét dọn thú triều.

Đương nhiên Lục Duyên cũng sẽ động thủ, mỗi lần đều sẽ bộc phát năng lực kinh người, đánh chết hung thú, cơ bản mỗi lần đều có thể giết được mấy trăm con hung thú.

Công trạng khi phát hiện được thú triều cộng thêm công trạng khi đánh chết hàng loạt hung thú, thu hoạch mỗi ngày của Lục Duyên cũng khá ổn.

Lục Duyên cảm thấy chỉ cần một khoảng thời gian ngắn nữa, không chừng hắn có thể trực tiếp tiếp cận được hàng trăm đến hàng vạn học phần, tích luỹ đầy học phần này.

Ngay khi Lục Duyên đang mặc sức tưởng tượng huyễn cảnh tươi đẹp, thì tiếng di động chợt vang lên đánh võ mộng đẹp của hắn.

Vừa mở ra, Lục Duyên đã thấy cuộc gọi từ Lý Thanh Hoà.

Lục Duyên nhíu mày, nhận điện thoại:

"Alo, Thanh Hoà tỷ?"

"Hahaha, Duyên đệ đệ, ngươi đoán xem tỷ tỷ đang ở đâu?"



Tiếng cười của Lý Thanh Hoà truyền đến.

Lục Duyên nghe nàng nói vậy thì sửng sốt, sau đó nở một nụ cười cổ quái.

"Nói như vậy... không lẽ ngươi đang ở phòng tuyến nam bộ hả?"

"Không hổ là Duyên đệ đệ của ta, vậy mà lại ngươi đoán trúng rồi"

Còn không à?

Lục Duyên có chút nghi hoặc:

"Thanh Hoà tỷ, ngươi tới phòng tuyến nam bộ làm gì?"

"Bên trong Vô Tận Sơn Mạch phát sinh hiện tượng dị hoá, đương nhiên ta đến đây điều tra rồi"

Nghe nàng nói vậy, Lục Duyên trừng to hai mắt, có chút lo lắng nói:

"Chỉ có mình ngươi thôi sao? Bên trong Vô Tận Sơn Mạch còn có thú cấp đế nữa?"

Biết Lục Duyên đang lo lắng, Lý Thanh Hoà đang ở trong ký túc xá của Tư Thính Vũ cũng nheo mắt cười, dưới ánh mắt bất đắc dĩ của Tư Thính Vũ mà ghé vào giường của Tư Thính Vũ, đung đưa chân thon.

"Sao có thể thế được? Lân này lão gia nhà ta cũng tới, chúng ta cùng đi"

Nghe nàng nói như vậy, Lục Duyên cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tuy Lục Duyên vẫn chưa từng gặp lão gia nhà Lý Thanh Hoà, nhưng đấy là chiến đế, hơn nữa có con hung thú cấp đế trước của Thiên Tài doanh cũng bị hắn diệt, thực lực của hắn hẳn là rất mạnh.

Có lão gia nhà Thanh Hoà tỷ ở đây, Lục Duyên cũng an tâm hơn nhiều.

Lý Thanh Hoà nằm trên giường, nhếch khoé miệng, nàng cười tủm tỉm nói:

"Sao thế? Lo cho tỷ tỷ thế cơ à?"

"Đương nhiên rồi, ai bảo ngươi là Thanh Hoà tỷ tỷ của ta?"

Nghe hắn nói vậy, Lý Thanh Hoà càng cười vui vẻ.

Tư Thính Vũ đứng ở bên cạnh, nghe được màn đối thoại của hai người thì im lặng.

Không biết phải nói gì, luôn cảm thấy hơi nghẹn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.