Tháng bảy đem đến hai tin tức. Tin tốt là sau mọi nỗ lực, Bộ Thư đã thuyết phục được Úc Trầm dành ra một ngày để gặp mình; tin xấu là: Lữ Gia thi rớt.
Bạch Vi dùng chai coca giả làm micro dí vào mặt cậu ấy: "Bạn học, phát biểu cảm nghĩ xem."
Suốt ba năm học, hai người họ qua lại thật khó gọi là thân thiết, hễ tiếp xúc với nhau là giở giọng đùa dai, không ai chịu nhường ai. Bộ Thư nhìn sắc mặt cậu bạn, nháy mắt ra hiệu cho cô ấy đừng đùa.
Lữ Gia đột ngột cầm lấy chai bia ở giữa bàn, đổ đầy cái ly trước mặt, bọt bia còn chưa kịp tan cậu ấy đã ngửa cổ tu ừng ực, quệt miệng: "Rớt thì thế nào? Ngày mai tớ liền thuê đất, mười năm sau mở chuỗi cửa hàng!"
Bạch Vi kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Bộ Thư, cũng khui một chai bia, phóng khoáng cụng ly với cậu ấy. Cô uống một hớp, mặt mũi liền nhăn tít lại nhưng điệu bộ vẫn duyên dáng, xinh xẻo: "Đúng vậy! Rớt thì thôi, có chết đâu!"
Lữ Gia hùng hồn ứng khẩu, tiếp tục uống bia với cô ấy. Bộ Thư bị kẹp giữa cả hai, ăn không được, uống cũng chẳng xong, chỉ biết cười hùa. Tiệc lớp đến hồi vãn, hai cô cậu đã ngà ngà say, lớp trưởng xúc động đứng lên phát biểu một bài ngắn, đại ý là tri ân thầy cô và chúc các bạn thuận lợi. Bộ Thư vỗ tay, chợt cảm thấy góc áo căng ra, Bạch Vi nghiêm túc ngẩng mặt nhìn cậu, hé môi.
Trước khuôn mặt trái xoan ửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gay-canh/2445238/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.