Lên cấp ba, mọi người ai cũng căng thẳng, giáo viên không mệt mỏi nói cả đống canh gà* lớn. Hạ Dã nhàm chán ngó ra ngoài cửa sổ.
(Chicken soup for the soul: Canh gà cho tâm hồn – Hạt giống tâm hồn)
“Hạ Dã, Hạ Dã?” Thời điểm Hạ Dã hoàn hồn, nghe thấy Tương Miểu Miểu gọi mình, đưa cho cô tờ giấy hơi hé, “Chuyện này cả năm ban đều lan truyền!” Tương Miểu Miểu nói.
Trên giấy viết: Trần Tư An ban năm theo đuổi Giang Tịch Xuyên.
Trần Tư An, Hạ Dã biết nữ sinh này. Hoa khôi của ban năm, rất nhiều nam sinh thích cô ấy, tính cách mạnh dạn, thành tích cũng tốt, nghe nói còn luyện vũ đạo. Xem ra chỉ có nữ sinh giống vậy mới xứng với Giang Tịch Xuyên, dù sao cậu ấy cũng tốt như vậy. Mắt Hạ Dã hơi ướt. Cô rất hâm mộ dũng khí của Trần Tư An, 5 năm, rất nhiều cô gái đã tiến lên từng bước, chỉ có cô vẫn còn ở tại chỗ, giữ vị trí bạn bè, không dám nói ra tình cảm của mình. Tuy hiện tại Giang Tịch Xuyên từ chối rất nhiều người, nhưng khi cậu gặp được nữ sinh mình thích, lúc đó cô còn có thể cười chúc phúc không? Hạ Dã ơi Hạ Dã, mày sao lại buồn cười vậy, luôn miệng nói cậu ấy là bạn mình, khi người ta gặp được cô gái tốt, không phải vẫn khó chịu không buông sao.
Cũng thật buồn khi mất đi điều mình chưa từng có.
Hạ Dã, mày thế nào lại tham vậy.
Hạ Dã cúi thấp đầu, tóc che đi vẻ mặt cô, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gau-trang/2275961/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.