Gió lướt qua ngọn cây, sàn sạt lay động.
Sở Tê vô thức kéo y phục trên người, lại nhìn Thần quân tiếp, do dự một thoáng rồi thử bò về phía đối phương.
Thần quân không thể hiện sự tha thiết, cũng không tỏ ý chối từ, mặc cho thiếu niên tới gần, chui vào lòng mình.
Sở Tê không nói gì, chỉ lẳng lặng kéo tay y vòng qua người mình, sau đó dựa đầu lên ngực y, là một tư thế hấp thu hơi ấm quen thuộc.
Tựa như ngày đó trong sơn động, hắn bá đạo trói chặt đôi tay Thần quân, để tay y vòng qua cơ thể mình, nhưng khác ở chỗ hiện tại không cần trói, Thần quân chủ động ôm lấy hắn.
Thần quân trong mắt Sở Tê cũng như Thần quân trong mắt những người khác, hắn cho rằng Thần quân lương thiện nhân ái, sẽ suy nghĩ cho chúng sinh nhân gian.
Sở Tê từng nghe về "Pháp bất trách chúng"*(chỉ hành vi dù đã đủ chịu trừng phạt của pháp luật nhưng rất nhiều người đều làm vậy nên cũng không tiện trách phạt). Hắn vẫn luôn cho rằng Thần quân cũng nghĩ vậy, giống như Nhị ca ca dù đã tận mắt nhìn thấy hắn bị lửa thiêu, nhưng khi hắn trả thù, y vẫn bị dọa.
Thì ra... điều gì sư phụ cũng biết.
Y biết, nhưng dung túng.
Lần đầu tiên Sở Tê phát hiện sư phụ vậy mà lại là người thương yêu hắn nhất.
Từ sau khi a nương qua đời, Sở Tê lần đầu tiên an tĩnh tới vậy, yên tâm dựa vào một người tới vậy. Hắn nhấc tay Thần quân lên che đầu mình, cọ cọ vào lòng bàn tay y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-than-cung-cu-quoc-trieu-bai-than-quan-quan-tuyen/1316345/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.