Sở Tê ngờ vực nhìn y.
Trước kia khi hắn bắt nạt sư phụ đều cực kỳ biết chừng mực, lúc nào hắn cảm thấy bản thân sắp không được rồi, hắn sẽ nghĩ chắc chắn sư phụ còn không được hơn cả mình.
Vì thế sẽ dừng lại, tha cho sư phụ, cũng tha cho chính mình.
Bây giờ hắn cảm thấy bản thân không chỉ không được mà còn sắp chết đến nơi.
Khắp người hắn chỗ nào cũng cực kỳ cực kỳ cực kỳ khó chịu.
Nhưng nghe xem sư phụ vừa nói gì đây?
Hắn dần nhíu mày, nói: "Ngài đang đe dọa ta?"
"Em cảm thấy ta có tính đe dọa với em sao?"
Sở Tê không muốn thừa nhận, nhưng hắn không thể không thừa nhận. Thần quân lại lấy ra một chén chè nữa đưa tới, bình thản nói: "Ăn luôn đi."
Sở Tê không nhận.
Thần quân đứng dậy, được nửa đường thì Sở Tê chợt nói: "Muốn thổi chút mới ăn."
Lo lắng Thần quân chê hắn phiền phức nên lại nhấn mạnh tiếp: "Nóng, đau miệng."
Thần quân tiếp tục đứng dậy, Sở Tê dịch về một bên theo bản năng, vừa nhúc nhích cả người đều đau. Hắn gục đầu, ngửi thấy mùi hương quen thuộc dừng tại bên người, tiếp theo là tiếng muỗng va chạm với chén ngọc. Hắn lặng lẽ ngước mắt, Thần quân đã thổi xong, đưa tới bên miệng hắn.
Sở Tê không tình nguyện ngậm lấy chiếc muỗng.
Hai người một đút một ăn, Sở Tê tính toán trong lòng. Không thể tiếp tục ở chỗ này thêm được. Linh lực tu vi của hắn đều không bằng sư phụ, cộng thêm việc sư phụ bị hắn trị vài lần nên giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-than-cung-cu-quoc-trieu-bai-than-quan-quan-tuyen/1316344/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.