Chuyển ngữ: Trầm Yên
...........................................................
Sở Tê nghĩ tới rất nhiều kiểu trách mắng, loại nào cũng khiến hắn nôn nóng phẫn nộ, kết cục nào cũng là hắn cầm đao đâm vào ngực Thần quân.
Hắn biết rõ sư phụ chắc chắn sẽ tới hỏi tội mình, nhưng hắn không hề cảm thấy mình có tội. Hắn giết những kẻ đáng chết, dùng từng loại phương pháp có thể cho hắn cảm giác sảng khoái.
Sở Tê sẽ không bao giờ vì lấy lòng ai mà ép buộc bản thân phải trở thành một người khoan dung độ lượng. Hắn chính là kẻ có thù tất báo, tàn nhẫn ác độc.
Sư phụ không chấp nhận được hắn thì đã sao, hắn còn không chấp nhận được sư phụ đây này.
Hắn chỉ chưa bao giờ ngờ tới, Thần quân sẽ đi thẳng tới nơi này, gặp hắn, khóa chặt hắn, không phải vì hắn giết bá tánh, giết huynh trưởng, giết phụ hoàng, cũng không phải vì hắn biến Nghiệp Dương thành vùng máu chảy thành sông.
Mà chỉ đơn giản vì lý do riêng.
Sở Tê không chắc chắn lắm, hắn chớp đôi mắt, con ngươi được ánh nước gột rửa càng đen láy hơn.
Sư phụ tức giận... là vì hắn không cần y, là vì... cảm thấy mình vô tội.
Lông mi Sở Tê rung rung, sống mũi chợt cay cay, hắn không kiểm soát nổi mím môi thành đường cong, lại nỗ lực kìm nén nhấp về thành thẳng tắp.
Mãi đến khi một bàn tay đặt lên đầu hắn.
Nước mắt to bằng hạt đậu lăn xuống, Sở Tê bỗng nhiên duỗi tay, ôm chặt eo đối phương.
Hắn vùi mặt trước ngực Thần quân, không nhúc nhích, không than một tiếng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-than-cung-cu-quoc-trieu-bai-than-quan-quan-tuyen/1316341/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.