“Ầy,” Tiêu Linh nhích sang một chút, “Không phải cậu ghen tị đó chứ?”
“… Gì cơ?” Chu Hoàn sửng sốt, mãi mới hiểu được, “Ghen cái gì? …. Ghen tị á?”
Tiêu Linh cười hì hì: “Thấy tôi với lão La nói chuyện cậu liền không vui, rõ ràng là ba người cùng ăn cơm, cậu lại một mình ngồi uống rượu giải sầu, thế là ghen quá còn gì.”
“Ha ha… Buồn cười ghê!” Chu Hoàn uống nốt ngụm rượu cuối cùng, lắc lắc cái chai, nói: “Tôi với lão La quen nhau còn lâu hơn cả quen anh? Tôi cần gì phải ghen?”
Tiêu Linh đã xác định người này chắc chắn đã say rồi.
Trọng điểm không nằm ở chuyện quen ai lâu hơn ai mà là giữa đàn ông với đàn ông sao lại dùng từ “ghen” chứ.
“Đúng vậy, chính là bởi vì cậu quen lão La lâu hơn, thấy tôi nhanh chóng làm quen với người ta nên cậu mới không vui, cậu đang ghen đó.” Tiêu Linh nói tiếp.
Chu Hoàn ngừng động tác trong tay, cúi đầu chăm chú tự hỏi mình.
Một lát sau mới rầu rĩ nói: “Anh nhân duyên tốt, quen thân với mọi người đều nhanh cả…” Tiêu Linh ngẩn ra, chỉ nghe Chu Hoàn lại nhẹ giọng nói: “Không giống tôi, không được người ta yêu quý.”
“Tôi và bọn lão La đã cộng tác với nhau cũng được hai năm rồi… Bọn họ chơi với tôi, còn không bằng lúc này chơi với anh… tôi, tôi cũng… không biết phải nói theo các anh thế nào…”
“Chu Hoàn…”
Lẽ nào đây là say rượu nói lời thật?
Lòng dạ Tiêu Linh kích động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-quy-hong-duong/2086320/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.