Tuy rằng phương diện dục vọng nào đó không được giải quyết qua gì, có điều Chu Hoàn lại ngủ ngon một cách lạ kỳ.
Tiêu Linh này đúng thật là có hiệu quả an thần.
Chu Hoàn nhìn cái đống phồng lên ở dưới quần, thở dài, cá và chân gấu không thể có cả hai, cậu quyết định sau này để Tiêu Linh ngủ cùng, còn về việc chỗ ấy… Có thể có cơ hội, đúng không nào?
•••
Tiêu Linh mang theo túi nhỏ nóng hầm hập vào thì đã thấy Chu Hoàn cúi đầu thở dài với đũng quần.
Anh thầm vui vẻ, bước qua đó.
•••
“Lề mề gì đó! Mau rửa mặt súc miệng đi.” Anh lật chăn đắp trên người Chu Hoàn lên.
“Á! A…”
Chu Hoàn nhảy xuống giường nhanh như thỏ, chạy thẳng vào WC, để lại cho Tiêu Linh một vành tai đỏ như mã não.
•••
Chờ đến khi cửa WC đóng lại, Tiêu Linh nhấc chăn đưa lên mũi ngửi, có chút mùi của Chu Hoàn… À, anh đúng là càng ngày càng biến thái rồi. (=. =)
•••
Anh biết, với tính tình của Chu Hoàn, sau khi nghe qua đoạn nói chuyện trên xe xong, nhất định sẽ suy ngẫm, hơn nữa dù là thật hay giả, cậu đều sẽ tin, hơn nữa sẽ thử một lần.
Cho nên ngày hôm qua anh muộn như vậy rồi còn lôi kéo đối phương tán gẫu, lại đưa ra ý muốn cùng cậu tắm, chính là không muốn để cậu có cơ hội đi giải quyết nhu cầu.
Lúc nằm úp người trên giường giả bộ ngủ, anh nghe thấy tiếng hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-quy-hong-duong/2086319/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.