Nghiêm Cẩn nghe tiếng bước chân băng qua khu ăn uống, tiếng mở khóa cửa, tiếng chuông gió leng keng, tiếng cửa cuốn bên ngoài được kéo lên rồi hạ xuống, sau đó không gian yên ắng hẳn, chỉ còn tiếng cười nói khe khẽ của bọn trẻ con hàng xóm vọng vào qua tấm rèm dày từ cửa sổ nhỏ hướng bắc.
Nghiêm Cẩn ngồi một lát, dạ dày bắt đầu khuấy đảo nhắc nhở anh thực tế là đã một ngày đêm không có gì bỏ bụng. Anh đứng dậy, rón rén đi tới nhà bếp. Trên bệ bếp có nồi cháo còn nóng bỏng tay, chứng tỏ vừa nấu xong. Anh không thể chờ đến khi cháo tự nguội, bèn mở cửa tủ lạnh ra xem. Bên trong tủ lạnh nhét đầy các sản phẩm dưỡng da, anh tìm rất lâu mới thấy vài quả trứng gà sống. May thay anh tìm được trong ngăn kéo hai gói mì ăn liền chẳng biết từ bao giờ, vừa xé túi đã ngửi thấy mùi thức ăn để lâu ngày. Nhưng dù chúng không ngon cũng giúp đầy bụng, xử lý xong hai gói mì ăn liền, Nghiêm Cẩn đi tắm nước ấm, xong xuôi mới cảm thấy các cơ quan bắt đầu vận hành bình thường trở lại. Bấy giờ anh mới mở chiếc phong bì căng phồng kia ra.
Một điều hoàn toàn không tưởng với anh, trong phong bì đó là một xấp tiền mệnh giá 100 nhân dân tệ, đại khái cũng khoảng bốn, năm nghìn. Anh xòe xấp tiền thành hình quạt, giơ lên trước mặt nhìn chúng hồi lâu, nụ cười bất lực dần hiện trên môi.
Cuối cùng chiếc máy tính và sợi dây mạng ở góc phòng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-phut-dau-cuoi-cung-lia-xa/2531006/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.