Quý Hiểu Âu đứng phắt dậy, lập tức chạy lên giường vén một góc rèm nhìn theo bóng hình ra đi vội vã của anh, Nghiêm Cẩn rẽ vào một con đường rồi biến mất, cuối cùng chẳng còn trông thấy nữa.
Cô ngồi thẫn thờ trong bóng tối, ngồi rất lâu, mỗi động tĩnh nhỏ trong phòng đều khiến cô giật mình, cứ tưởng Nghiêm Cẩn trở lại. Nghĩ lại 24h qua, mọi thứ đều không thật, dường như cô vừa mơ một giấc mơ, một giấc mơ vô cùng chi tiết, vô cùng chân thật. Chỉ có mấy hộp thuốc bày la liệt trên mặt tủ và túi chườm lạnh, còn cả đống túi nilon đựng quần áo đã bóc trên nền nhà là thứ nhắc nhở cô Nghiêm Cẩn đã từng xuất hiện trong căn phòng này.
Cuối cùng Quý Hiểu Âu cúi xuống, lắp sim của mình vào điện thoại, ấn nút bật nguồn. Chỉ một lát sau, tiếng chuông báo tin nhắn vang lên liên hồi: có khách hàng hẹn trước hỏi bao giờ mở cửa lại, có đại lý nhà đất gửi thông báo bán nhà, còn có một tin bà Triệu Á Mẫn hỏi cô mấy giờ về?
Quý Hiểu Âu gọi lại cho mẹ, bảo: “Ngày mai sở Y tế tới thanh tra, đêm nay con ở lại chuẩn bị, tối mai chắc chắn sẽ về nhà.” Cô cần thời gian dọn sạch dấu vết của Nghiêm Cẩn ở đây, cũng cần thời gian bình ổn tâm trạng chính mình, kẻo lại lòi đuôi dưới ánh mắt tinh tường của mẫu thân.
Nghe lời dặn của Nghiêm Cẩn, cô cắt vụn sim điện thoại anh vừa dùng rồi bỏ vào bồn cầu. Sau đó kiếm túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-phut-dau-cuoi-cung-lia-xa/2531004/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.