Điện thoại được đặt trên bàn gần cửa ra vào phía Nam. Vì không muốn gây ảnh hưởng tới khách hàng, thường ngày Quý Hiểu Âu đều chỉnh chuông điện thoại xuống mức nhỏ nhất, song tiếng chuông ban ngày nhỏ nhẹ êm tai là thế lại trở nên vô cùng đáng sợ giữa đêm khuya thanh vắng, không khác gì “tiếng chuông đoạt mệnh nửa đêm”. Một dự cảm không hay trỗi dậy trong lòng Quý Hiểu Âu, dường như sắp có tai họa giáng xuống. Cô nắm lấy tay Nghiêm Cẩn, bàn tay đầy mồ hôi.
Nghiêm Cẩn chỉ hơi giật mình rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
“Không sao đâu.” Anh nói với Quý Hiểu Âu, “Em nghe đi, chắc chỉ là cuộc điện thoại làm phiền thôi, đừng sợ.”
Quý Hiểu Âu không khỏi run cầm cập, anh bèn nắm chặt tay cô: “Hay là anh đi với em?”
Quý Hiểu Âu lại lắc đầu, rời khỏi tay anh, cố lấy dũng khí bước ra ngoài.
Các khung cửa sổ nằm trên đường đi từ bên trong ra mặt tiền cửa hàng đều được kéo rèm kín mít khiến căn phòng bị bao phủ bởi một màu đen kịt đến mức không nhìn rõ năm ngón tay, chỉ có ánh đèn sáng lên từ chiếc điện thoại, nhấp nháy lúc sáng lúc tối chiếu lên khu vực nhỏ xung quanh.
Quý Hiểu Âu mò mẫm ra tới bàn lễ tân, do dự hồi lâu vẫn không dám nhấc điện thoại. Không biết tại sao, cô chỉ không muốn nghe cuộc điện thoại này, nhưng tiếng chuông vẫn bền bỉ reo vang, bám riết không tha cho cô. Cô chạm vào ống nghe điện thoại liền cảm nhận được sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-phut-dau-cuoi-cung-lia-xa/2530996/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.