Trịnh Hàm nhăn mặt, rõ ràng anh đã tắt điện thoại. Vì muốn cho cô 3 ngày trọn vẹn nhất, cũng coi như món quà cuối cùng dành cho cô
Anh liếc nhìn số máy gọi tới, là số máy gọi khẩn cấp. Số máy này sẽ do thư ký gọi cho anh vào trường hợp khẩn cấp nhất. Trịnh Hàm nhanh chóng bắt máy, bên kia giọng nói của thư ký rất hoảng hốt. Có thể nghe được tiếng thở dốc
" Giám đốc, có chuyện lớn rồi. Bản hợp đồng khu đất gần bờ biển đã bị lấy cắp. Giá cổ phiếu của chúng ta đang tuột không phanh, nếu cứ tiếp tục đà này thì bên công ty A sẽ giành được khu đất đó mất "
Trịnh Hàm đen mặt, anh siết chặt tay thành nắm đấm
" Đã tra ra là ai làm chưa? Kẻ nào làm, tôi sẽ giết chết kẻ đó "
Tên thư ký ấp úng
" Dạ … dạ đã tra ra rồi ạ. Là … là phu nhân ạ. Các người hầu trong biệt thự nói đã thấy phu nhân đi vào thư phòng của giám đốc, còn cầm ra một bìa giấy. Các camera chúng ta lắp đều bị vô hiệu hóa "
" Được tôi biết rồi, kêu mọi người cố gắng cầm cự. 30p nữa tôi sẽ trở về "
Nhã Lạc nhìn thấy sắc mặt anh thay đổi, trong lòng lo lắng không yên
" Sao vậy anh? "
Trịnh Hàm nhìn thẳng vào đôi mắt Nhã Lạc
" Cô có chuyện gì dấu tôi không? "
" Em không có "
Anh bóp cằm cô, ánh mắt dần trở nên hung dữ, anh gằn giọng
" Có hay không? "
Nhã Lạc cảm thấy cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-chua-chac-da-la-huu-duyen/184957/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.