Nhã Lạc là vì bất đắc dĩ, cô là vì bảo bối của cô. Nếu không cô cũng sẽ không bao giờ quỳ dưới chân ả ta
Nhã Tư Ý cười sảng khoái, cô ta khoái chí nhìn Nhã Lạc đang quỳ dưới chân mình
" Nhã Lạc, mày cũng chỉ được tới đó thôi sao "
Ả ta đưa tay lên sờ vào gương mặt cô
" Gương mặt này, nếu rạch một nhát ở đây thì sao nhỉ? "
Nhã Lạc đẩy tay cô ta ra, cô lau chỗ bị ả ta sờ vào
" Dơ bẩn "
" Mày, mày dám "
Trịnh Hàm đứng một bên cảm thấy ngứa mắt Nhã Tư Ý vô cùng. Anh chưa bao giờ ngứa mắt ả như vậy, nhìn thấy ả sỉ nhục cô. Anh muốn lại tát ả một cái, nhưng sao anh có thể tát người anh yêu? Anh quát vào mặt ả
" Đủ rồi, cô làm loạn đủ chưa. Cô ta cũng đã xin lỗi rồi "
" Nhưng, nhưng … "
Nhã Tư Ý lại bắt đầu sụt sịt, cô ta làm động tác lau nước mắt
Trịnh Hàm chán ghét liếc nhìn cô ta. Sau đó đi ra khỏi phòng, Nhã Tư Ý sợ anh giận ả. Liền ríu rít đuổi theo
Nhã Lạc thấy đôi nam nữ đã đi mất, cô từ từ đứng dậy. Phủi hết bụi trên đầm ngủ. Cô lại lủi thủi quay về phòng …
…
Với hẹn ước ba ngày giữa anh và cô, cô đã đặt hai chiếc vé đi Pháp
Sáng hôm nay cô đã dậy từ sớm, chuẩn bị đồ đạc thật chu toàn. Lúc đi có người đón cô ra sân bay
Khi lên máy bay thì đã thấy anh ngồi sẵn chờ cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-chua-chac-da-la-huu-duyen/184956/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.