「Thập Nhất Vương bị cướp mất vợ, nhưng chỉ có thể cam chịu!」
***
Thập Hoàng thích bói toán, nơi ở của lão chỉ có ba phòng ngủ nhỏ và một phòng trà. Những chỗ trống còn lại hầu hết đều là sách, có các loại sách cổ, cũng có các loại bí tịch, nhiều nhất vẫn là sách đoán mệnh.
Tuy nhiên, muốn nhìn thấy vận mệnh của người khác, phải có ngộ tính rất lớn. Hơn nữa, nhìn thiên cơ phải trả giá, loại chuyện như vậy không ai nguyện ý cả.
Lão thu đồ đệ cũng không giống ai, đều là ép buộc mà có. Chính vì thế, cả hai đồ đệ của lão đều không ngộ đạo.
Thập Thích Bảo không cho là đúng: "Sư phụ, con cũng biết gieo quẻ!"
Thập Hoàng lắc đầu: "Con chỉ xem được tình duyên, không phải đại đạo, không tính!"
Thập Thích Bảo: "…" Người thiên vị quá!
Hoàng Phủ Thương Dung là con dê đầu đàn, hắn thật nhiều năm qua đi, vẫn rất buồn bực: "Con đã sớm nói con không thích bói toán, con thích học võ. Còn không phải tại sư phụ nhất nhất bắt con bái sư à?"
Thập Hoàng hừ hừ, khó chịu không kém: "Đã sớm nói ta với con có duyên sư đồ, nếu không đứa nhỏ cau có như con ta mới không thèm!"
Nói đoạn lão quay sang Ngân Khuynh đang chăm chú uống trà, bảo: "Tiểu Khuynh, mặc dù chúng ta không bái sư nhưng nếu con thích học bói toán thì nói với ta."
Ngân Khuynh còn không kịp làm ra hành động gì, Hoàng Phủ Thương Dung đã nhanh mồm nói trước: "Thôi đi sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-luc-hoa-no/2783847/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.