「Thập Nhất Vương ngày nào cũng nhớ vợ!」
***
Ngân Khuynh không lập tức đồng ý, cũng không từ chối.
Lam Mị Nhược là yêu quái, không có lí nào nàng lại không giết được hoàng đế. Nếu đã là thâm thù đại hận, người bình thường cho dù liều mạng cũng muốn giết chết kẻ thù. Nhưng nàng lại nhiều năm sống như vậy, không hành động gì cả, ở đây có ẩn tình!
Hơn nữa, nàng nói hoàng đế động đến người của y là đã làm gì?
"Hai người họ là anh em ruột, bây giờ cũng không phải thời điểm tranh ngôi." Ngân Khuynh nhìn thẳng vào mắt Lam Mị Nhược, thả chậm lời nói: "Ta tự hỏi, Hoàng Phủ Viên Xuyên đã làm gì với Dung của ta. Có thể nghiêm trọng đến mức quý phi tự tin lấy đó làm cớ muốn ta giúp người?"
"Việc đó, vương phi tự mình đến biên cảnh mà xác nhận!" Lam Mị Nhược đối diện ánh nhìn của y bình tĩnh đến lạ: "Khi ta nhập vào thân xác này, ta đã nhìn thấy rất nhiều kí ức của quá khứ. Hoàng Phủ Viên Xuyên là một người rất tàn nhẫn, mà Dung thì chưa bao giờ nghi ngờ anh trai hắn. Ngoài ra, ngươi biết tiên đế chết như thế nào không? Ta dường như ở trong kí ức nhìn thấy một nữ nhân có gương mặt giống ngươi..."
Mộc Miên nghe đến đó thì vội nhìn sang Ngân Khuynh, nhẹ giọng kêu lên: "Khuynh!"
Nàng dường như muốn nói gì đó, nhưng y đã giơ tay lên. Ngân Khuynh nghĩ hồi lâu, cuối cùng gật đầu: "Ta tất nhiên sẽ đi. Chờ ta trở về, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-luc-hoa-no/2783787/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.