「Thập Nhất Vương bị thương, Thập Nhất Vương phi liền đại giá quang lâm.」
***
"Báo!!"
Thập Thích Bảo ngủ ngồi trên ghế, bị một tiếng hét của quân lính làm cho giật mình ngã ra đất.
Nam tử vội vàng chồm dậy, nhìn một cái nam nhân nằm trên giường, thấy hắn không có dấu hiệu thức giấc mới vội vàng chạy ra ngoài.
"Có chuyện gì?"
Quân lính quỳ một chân trên đất, lớn giọng nói: "Báo cáo phó tướng quân, quân địch bất ngờ tập kích ngoài thành, dẫn đầu là lang yêu sức mạnh kinh người. Quân ta không chống đỡ được, khẩn xin đại tướng quân ra trận!"
"Lang yêu? Tập kích?" Thập Thích Bảo thấy đầu quay mòng mòng, không suy nghĩ ra được gì cả, vội hỏi: "Quân ta có thể duy trì bao lâu?"
Quân lính đáp: "Nhiều nhất là một canh giờ!"
Một canh giờ...tức là một canh giờ sau quân địch sẽ công thành. Nếu như không thể ngăn chặn trước khi bọn họ công thành, thì ngay ngày mai cả tòa thành này sẽ trở thành một tòa thành chết.
Như thế, thua trận là chắc chắn.
Nhưng bây giờ sự tình rất cấp bách nhất không phải việc có thể mất thành, mà là Hoàng Phủ Thương Dung trúng độc, đang hôn mê không rõ sống chết.
Phải là sao? Phải làm sao đây?
Thập Thích Bảo vội nói với quân lính kia: "Mau đi tập hợp tất cả quân lính lên tường thành, chúng ta phải dùng toàn lực để giữ thành. Truyền lệnh của ta, cho dù thế nào cũng phải dốc hết sức, bảo vệ thành qua đêm nay. Đi đi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-luc-hoa-no/2783786/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.