「Nhân quả luân hồi, ác giả ác báo. Người sống trên đời tránh không được vận mệnh an bài!」
***
Thập Thích Bảo cả khuôn mặt xám xịt, lên án Ngân Khuynh: "Tiểu mỹ nhân, ngươi đã có đại ca rồi, sao còn có thêm người khác?"
Ngân Khuynh đỡ Hoàng Phủ Thương Dung lên xe ngựa, ló đầu ra khỏi rèm cửa. Y nhìn nam tử như kẻ ngốc hỏi: "Làm sao mà lời như vậy ngươi cũng tin?"
Thập Thích Bảo lật rèm cửa sổ xe ngựa, nhìn Hoàng Phủ Thương Dung bằng một ánh mắt khó miêu tả: "Đại ca..."
Hoàng Phủ Thương Dung lặng lẽ nhắm mắt, không để ý.
Mộc Miên cười khanh khách, nàng ngồi một bên càng xe, hét với sang: "Đồ ngốc, ngươi không lên thì chúng ta bỏ ngươi lại ha!"
Thập Thích Bảo nào dám chậm trễ, vội trèo lên.
Đối với nàng buồn bực: "Ta chỉ là chưa thấy ngươi bao giờ mới hỏi, sao lại trêu ta vậy chứ?"
"...vì ngươi trông ngốc ngốc!"
"Ngươi! Hừ!"
.
"Khuynh Khuynh!"
"Sao vậy?" Ngân Khuynh nhìn sang, thấy Hoàng Phủ Thương Dung cũng đang nhìn y, đoạn hắn ngả người sang đây.
"Ta nghe Bảo nói lúc ta hôn mê ở bắc cảnh, em đã đến đó. Tình hình lúc ấy rất không tốt, nhưng em đã giải quyết rồi sao?"
"Ừ!"
Hoàng Phủ Thương Dung trầm mặc một chút lại nói: "Em đã làm gì?"
"Không có gì!" Ngân Khuynh ngắn gọn đáp: "Ta chỉ là đi tìm lang yêu với thủ lĩnh bên kia để lấy cái đầu của bọn thôi!"
Hoàng Phủ Thương Dung: "..." Đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-luc-hoa-no/2783775/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.