Mãi đến hơn bảy giờ tối, đèn trên phòng phẫu thuật mới vụt tắt.
Toàn thân Đường Sơ cứng đờ tại chỗ, mãi không bước lên được, Xuân Hồng và Dịch Hồi vội vàng tiến lên, đi đầu tiên trong đoàn bác sĩ chính là Hà Giai Hỉ.
Hà Giai Hỉ lấy nón phẫu thuật xuống lau lau mồ hôi trên trán, thở phào nhẹ nhõm một cái: “Phẫu thuật rất thành công, bệnh nhân bây giờ còn rất yếu, nhưng mà … Các người có thể yên tâm rồi!”
Hai chân Tạ Xuân Hồng mềm nhũn tự vào người Dịch Hồi, vui mừng quay đầu lại nhìn Đường Sơ: “Thầy, thầy nghe thấy chưa? Chị Tô Văn không sao?
Lúc này Đường Sơ dường như vẫn như chìm trong cõi mộng, chằm chằm nhìn hai cô, thật lâu sau mới khó khăn mở lời: “Xuân Hồng … em nói, Tô Văn …không sao?”
Tạ Xuân Hồng kìm nước mắt gật đầu, giờ khắc này cô không thể suy nghĩ gì được, hoàn toàn bị tình yêu của Đường Sơ và Tô Văn làm cho cảm động.
Đối mặt với sinh tử, tình cảm thường thể hiển rõ rệt nhất.
Khóe mắt Đường Sơ từ từ đỏ lên, vẻ mặt mừng như điên xông lên hỏi: “Có thật không?”
Tạ Xuân Hồng đứng thẳng người, vỗ vỗ vào vai anh nói: “Thầy, chị Tô Văn sẽ tiếp tục sống mà!”
Đường Sơ đột nhiên xoay người, ôm chầm lấy Xuân Hồng, ôm thật chặt vào ngực, vạn phần kích động nói: “Tô Văn không sao, phẫu thuật thành công, cô ấy không sao …”
Xuân Hồng cứng ngắt mặc cho anh ôm, một lát sau mới nhẹ nhàng đẩy vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-vui-ve/2719050/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.