Trong lúc kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện, Phương Tuấn đã nói chuyện điện thoại với Cố Thừa Minh, Cố Thừa Minh rất ít nói, chỉ nghe anh ta nhẹ giọng trả lời vài câu, cho nên vừa rút máu xong, bọn họ lên xe lái thẳng về chỗ Cố Thừa Minh.
Bánh Đậu trông có vẻ hơi lo lắng và phấn khích, cái đầu bé nh lúc nào cũng tựa trên tấm kính, đôi mắt mở to.
Phương Tuấn và Đường Đồng không nhịn được cười khi thấy cậu như thế này, nghĩ lại thì Bánh Đậu cũng nhớ ba lắm, đúng là trên đời làm gì có đứa trẻ nào là không muốn có đầy đủ bố mẹ chứ.
Bánh Đậu quay đầu lại hỏi: "Phương thúc, chúng ta đi tìm ba con sao?"
Phương Tuấn cười nói: "Ừ, con có vui không?"
Bánh Đậu cẩn thận mím môi nói: "Con thấy rất vui."
Phương Tuấn duỗi tay xoa đầu nói: "Chúng ta sẽ gặp ba con sớm thôi"
"Thật tuyệt nếu mẹ con cũng đến."
Phương Tuấn im lặng vài giây không lên tiếng, Đường Đồng cũng không trả lời.
Bánh Đậu tự nói chuyện với chính mình một lúc, lòng đầy háo hức.
Xe chạy đến nhà Cố Thừa Minh, trái tim nhỏ bé lo lắng của Bánh Đậ đập nhanh, cậu nắm chặt tay Đường Đồng. Phương Tuấn đi phía trước, bọn họ đi theo phía sau.
Vừa bước vào đã thấy Cố Thừa Minh đang ngồi trên sô pha.
Bánh Đậu sửng sốt, ngẩng đầu nói: "Cố thúc thúc?"
Đường Đồng và Phương Tuấn đứng ở cửa không đi vào trong
Cậu đi về phía Cố Thừa Minh một mình, Cố Thừa Minh đứng lên, cười với cậu.
Bánh Đậu chớp mắt, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-sau-ly-hon/918015/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.