An Hạ dìu anh xuống cầu thang trước bao ánh mắt vô cùng ngạc nhiên của mọi người. Quản gia còn tiến đến hỏi: “ Có phải là thiếu gia của chúng ta đây không? Thiếu gia, cậu cắt tóc lúc nào vậy?”
“ Vừa mới thôi” anh đáp.
“ Lâu lắm rồi cậu mới rời khỏi phòng, cậu muốn đi đâu để tôi gọi người đưa cậu đi?” ông hỏi.
Trình Tranh quay về phía An Hạ đáp: “ Không cần đâu, tôi chỉ ra vườn hóng gió một chút, để An Hạ... à không để cô gái này đưa tôi đi là được”.
Quản gia vui mừng trong lòng: “ Vâng ạ. Để tôi gọi người chuẩn bị trà cho cậu”.
Anh ra lệnh: “ Đi thôi”.
Sau khi cả hai rời đi, phu nhân đi xuống thấy tất cả người hầu tập trung nhìn ra ngoài. Bà cảm thấy thắc mắc liền hỏi: “ Có chuyện gì mà mọi người tập trung náo nhiệt ở đây vậy?”
Tất cả mọi người đứng sang một bên, quản gia Vương vui ra mặt báo: “ Thưa phu nhân, có một tin vui đó ạ”.
Bà ngờ ngợ nhìn mọi người đang cười khúc khích: “ Là gì thế? Mọi người làm tôi tò mò quá”.
“ Thiếu gia hôm nay đã chịu bước chân ra khỏi phòng rồi ạ, còn cạo râu cắt tóc gọn gàng” ông kể lại.
Điều này làm bà không tin nổi, vội chạy ra ngoài kiểm chứng rồi chạy vào trong niềm hạnh phúc: “ Chuyện này là thật rồi, tốt quá”.
Ông nói thêm: “ Thưa phu nhân, tôi nghỉ thiếu gia thay đổi như vậy tất cả là nhờ Chu An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3728991/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.