An Hạ vắt khô chiếc khăn lau nhẹ nhàng lên khuôn mặt của Trình Tranh, xuống đến cổ và cuối cùng là hai cánh tay. Trong lúc ngủ, nhìn anh có vẻ dịu dàng hơn nhiều, ánh mắt cô không khỏi quan sát anh. 
Trời bắt đầu dần tối, lúc này anh mới tỉnh lại, cố gắng ngồi dậy. Bàn tay anh mò mẫm trên giường để tìm đường xuống. Bỗng nhiên lại chạm vào bàn tay của một ai đó, anh lập tức hỏi: “ Là ai?” 
Nghe được tiếng nói, cô tỉnh dậy hỏi thăm: “ Thiếu gia, bây giờ anh cảm thấy trong người thế nào rồi? Còn mệt không?” 
“ Tôi ổn”, giọng anh trầm mặc, thiếu sức sống. 
Trình Tranh bước xuống giường, cánh tay đưa ra phía trước để tim đường đi vào phòng tắm. Lúc này An Hạ chạy đến ngăn cản: “ Thiếu gia, anh đang không khỏe, thân thể đừng nên tắm rửa, sẽ cảm mất”. 
“ Tránh ra, tôi muốn đi vệ sinh” anh quơ tay đẩy cô sang một bên rồi đóng cửa phòng tắm. 
“ Cô gái này thật rắc rối”. 
Bữa tối đã được An Hạ chuẩn bị sẵn trên bàn, anh đi đến ngồi xuống với vẻ mặt thờ ơ. Cô nhanh chóng lập tức xóa bỏ bầu không khí, lấy đũa đưa vào lòng bàn tay anh rồi chỉ vị trí các món ăn. 
Anh cảm thấy ngột ngạt vì trong căn phòng đầy mùi thức ăn nên lệnh: “ Tôi muốn mở cửa kính”. 
Giọng vui vẻ, cô đáp: “ Vâng thưa thiếu gia”. 
Bước ra ngoài ban công, An Hạ cảm thấy thật thoải mái nói với anh: “ Thiếu gia à! Tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3728989/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.