Cô lờ mờ tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ vậy sau đó cố gắng mà ngồi dậy. Chu Lăng Phong ở canh giường thấy như vậy liền đỡ cô ngồi dậy, động tác nhẹ nhàng như thể sợ làm cho cô đau. Hàn Khả Nhiên quay sang nhìn anh, cô không nói gì mà chỉ im lặng… Anh nhìn cô ánh mắt đượm buồn, anh biết bây giờ cô đang thất vọng về anh lắm, buồn anh lắm! Anh nhìn cô cẩn trọng lên tiếng.
" Nhiên Nhiên"
“…”
Chu Lăng Phong từ từ ngồi xuống giường sau đó nhẹ vươn tay ôm lấy cô vào lòng.
" Bảo bối, anh xin lỗi, là anh làm em thất vọng rồi"
“…”
Cô im lặng, bờ vai khẽ rung lên. Cô đang khóc!
Chu Lăng Phong thấy vậy thì liền xoa lưng cho cô, hoảng loạn mà an ủi.
" Bảo bối em đừng khóc, em…anh xin lỗi, anh sai rồi, em đánh anh đi, mắng anh đi…chỉ xin em đừng khóc"
" hức…"
" Là lỗi của anh mà!"
…Lăng Nguyệt không biết từ khi nào mà đi vào. Vừa vào thì đã thấy Hàn Khả Nhiên khóc rồi nên bà tức giận mà hùng hùng hổ hổ mà đi lại chỗ của Chu Lăng Phong.
" Chu Lăng Phong, mẹ đã bảo con đừng làm con bé khóc nữa mà"
Bà lại gần đánh vào vai anh một cái rõ đau sau đó liền cướp lấy cô.
" Bé ngoan, nó ghẹo gì con sao? Nói cho mẹ biết để mẹ trừng trị nó"
“…”
“…”
Cô không nói gì mà chỉ cố gắng kìm nén nước mắt, Lăng Nguyệt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3532157/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.