Hàn Khả Nhiên bị anh hôn đến mềm nhũng người, sắp không thở được nữa thì cô liền nắm lấy vạt áo của Chu Lăng Phong giật giật mấy cái. Chu Lăng Phong cũng hiểu cô là đang muốn nói gì, sau đó mυ"ŧ mạnh môi cô một cái rồi mới chịu rời đi. Hàn Khả Nhiên được buông tha rồi thì thở hồng hộc không ra hơi, tưởng sắp chết tới nơi luôn rồi chứ…
Chu Lăng Phong nhìn môi cô bị mình hôn đến sưng tấy thì vui vẻ, còn tính cuối xuống hôn tiếp thì liền bị con mèo này dùng hai cái măng cụt của mình chặn lại.( ý là chỉ bàn tay mèo á(◍•ᴗ•◍)❤).
" Ai…ai cho hôn mà hôn quài dị?"
" Tôi cho hôn"
" Mắc mớ gì. Môi của tớ mà?"
" Vậy hả?"
" Chứ gì nữa? Môi trên người tớ là của tớ!"
" Nhưng tôi lại thích hôn em đấy, có ý kiến gì không?"
" Cậu…cậu"
Chu Lăng Phong cười cười nhìn cô, trông có vẻ rất đắt ý. Nhưng Hàn Khả Nhiên lại không phục mà nhìn anh, sau đó trong đầu liền loé lên một ý nghĩ.
" Cậu…tớ mét mẹ cậu nè?"
“…”
Chu Lăng Phong nhìn cô nhóc trước mặt đang chơi trò mét phụ huynh thì phì cười nói.
" Em… lớn rồi mà còn chơi trò này sao?"
Hàn Khả Nhiên phồng hai má đắc ý nhìn anh.
" Hứ, nhưng tới lại thích chơi như vậy đấy, cậu có ý kiến gì không?"
Cô nhại y chang câu mà lúc nãy anh nói với cô. Còn Chu Lăng Phong chỉ biết cười bất lực mà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3456853/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.