Hai mẹ con ngồi nói chuyện một hồi thì sau đó ai làm việc nấy. Lăng Nguyệt thì phải lên phòng nghỉ ngơi, vì từ hôm qua bà cũng đã vui quá nên không ngủ được giờ phải ngủ bù. Còn Chu Lăng Phong thì khỏi phải nói, anh đi lên phòng của Hàn Khả Nhiên xem cô đang làm gì. Vừa bước vào thì đã thấy bé mèo con của anh làm ổ ở trên giường trông rất đáng yêu. Chu Lăng Phong nhẹ nhàng tiến lại gần, không chút tiếng động mà đi đến cạnh giường.
" Ưm…"
Ngủ mà còn phát ra tiếng động đáng yêu như vậy, có nên phạt cô cái tội quyến rủ không nhỉ? Chu Lăng Phong dịu dàng nhìn cô, sau đó cũng từ từ nằm xuống giường kéo cô vào trong lòng rồi ôm. Người của Hàn Khả Nhiên nhỏ bé nên khi được Chu Lăng Phong ôm cứ như là lọt thỏm vào trong ngực của anh vậy, nhỏ nhỏ ôm rất thích nha…
Hàn Khả Nhiên thì có biết cái gì đâu, còn cảm thấy có chổ ấm áp nữa mà chui rút vào người anh luôn, có khác gì con mèo làm nũng đâu. Chu Lăng Phong thấy cô như vậy thì mỉm cười, ôm cô khảm chặt vào mình… Phải nói đến số lần cười hôm nay của Chu Lăng Phong chắc cũng phải bằng của một năm luôn đó. Đúng là cái đồ mặt than nha…
…
Hàn Khả Nhiên ngủ một hơi đến tận hơn 2 giờ rưỡi mới chịu tỉnh dậy, chớp chớp đôi mắt tròn của mình sau đó nhìn lên thì thấy Chu Lăng Phong đang ôm mình ngủ. Tay anh để hờ ngay eo, tay còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3456852/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.