Bạch Vũ đem thân tàn tạ của mình về đến nhà rồi bấm chuông. Một lúc sau vẫn không thấy có ai ra mở cửa thì sôi máu lên, bấm muốn nát cái chuông … Ding ding ding ding…vẫn không ai ra mở cửa thì ông ta la hét.
" CÁC NGƯỜi BỊ ĐIẾC HẢ, MAU MAU MỞ CỬA CHO TÔI CÓ NGHE THẤY KHÔNG CÁI LŨ VÔ DỤNG NÀY, MAU MỞ CỬA, MAU MỞ CỬA!!!"
Ông ta cứ như vậy mà la hét, người ngoài đường cũng vì vậy mà nhìn sang ông ta. Nhìn cứ như người bị điên vậy…thân thể thì lấm lem đã vậy còn la lối om xòm nữa, không phải người trong trại tâm thần đó chứ???
Bạch Vũ ông ta cứ như vậy cho đến khi có người đi ra mở khoá cổng. Ông ta đi vào được rồi thì túm cổ lấy người hầu kia đánh, vừa đánh vừa chửi.
" Mẹ kiếp mày đéo có lỗ tai à đ* m* tao bấm chuông nãy giờ mà tại sao mày không chịu mở cửa hả? Con ch* ch*t này"
Ông ta như kiếm được một vật mà hả giận, đánh đấm hăng say không hề nương tay cho dù người hầu kia là nữ…
" Aaaaa …dạ tôi không có…tại bà chủ kêu là không được mở của cho ông chủ…"
" Cái gì??"
“…”
Bạch Vũ nghe như vậy xong thì không đánh cũng không nói gì nữa, cứ như vậy mà im im sau đó như điên lên, vội vội vàng vàng mà chạy vào trong ngôi biệt thự. Vào đến nơi rồi thì ông ta điên tiết mà hét.
" BÀ ĐÂU RỒI, BÀ RA ĐÂY CHO TÔI, BÀ KÊU
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3456847/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.