" Phong nhi"
" Vâng"
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi cả hai người đều sững sốt nhìn Chu Lăng Phong.
" Cháu chào hai bác"
Sau đó Phượng Khả Hi tiến lại gần anh, giọng nói có chút lắp bắp cộng với sự vui mừng lên tiếng.
" Con…con thật sự là Lăng Phong sao?"
" Vâng"
Chu Lăng Phong cúi đầu gối một chân xuống, lịch sự, tao nhã nâng tay của bà lên hôn. Một hành động thật sự là quá thanh lịch, nhưng sau đó Phượng Khả Hi cũng lấy lại tinh thần, cất giọng lên bảo.
" Được rồi, đứng dậy đi… Đứa nhỏ này cũng thật là, đi mấy năm nay cũng không gọi cho ta dù chỉ một cuộc điện thoại được nữa"
" Con xin lỗi bác, tại con bận"
" Sao lại là bác? Ta đã dặn con gọi làm sao?"
“…”
" Dạ, mẹ"
“Ừm, ngoan lắm”
“…”
“…”
Hàn Khả Nhiên ngồi một bên đông cứng nhìn hai người kia hạnh hạnh phúc phúc với nhau. Ủa rốt cuộc thì ai mới là con của mẹ vậy?? Ủa sao mẹ nói chuyện với con thì cọc cằng còn nói chuyên với cái tên Chu Lăng Phong kia thì lại dịu dàng là sao. Hàn Khả Nhiên ấm ức, sao đó ôm baba yêu dấu của mình mếu máo.
" Ba, ba coi mẹ thiên vị quá chời kìa. Huhu…"
" Ai bảo con quậy phá quá làm gì"
Phượng Khả Hi lên tiếng mắng mỏ.
" hứ, con đâu có quậy gì đâu, đúng không ba"
" Đúng, con quậy phá quá trời"
“…”
" Huoaaaaa… Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3456841/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.