" Không ngợp sao?"
" Không"
Chu Lăng Phong phì cười, bất lực nhìn cục bông, thôi kệ không chấp nhất với cô. Chứ cô cứng đầu, để trong đó một lát nữa chắc sẽ chết ngộp luôn. Sau đó, anh vương tới kéo cục bông lại ôm trong lòng rồi mạnh tay gỡ chăn ra. Hàn Khả Nhiên lúc này đầu tóc bù xù, trán ướt đẫm mồ hôi, trông vừa buồn cười lại vừa đáng yêu.
" Á..anh anh làm gì??"
" Tôi thay đồ cho em"
Hàn Khả Nhiên kinh ngạc nhìn Chu Lăng Phong. Cái...cái tên này thực là không biết xấu hổ gì hết, nói...nói toàn mấy lời vô sỉ, hành động cũng chẳng kém. Bộ anh ta từ khi sinh ra là mất liêm sỉ rồi hả?? Cô đỏ mặt, ánh mắt nghi hoặc nhìn người đàn ông trước mặt nói.
" Anh... Ai mượn...tôi tôi tự thay được....anh đi ra ngoài đi"
" Không được"
Chu Lăng Phong thầm nghĩ, để cô tự thay đồ chính là để cô quậy phá tiếp, rồi không chịu mặc vào. Cô nhìn anh lên tiếng, giọng nói vừa khó hiểu vừa bực tức.
" Mắc...mắc mớ gì không được"
" Tôi nói không được là không được. Ngồi yên để tôi thay"
" Không..anh nhìn lại xem..quần áo của phụ nữ rất khó thay, sao..sao anh biết mà mặc cho tôi được?"
Hàn Khả Nhiên có chút đắc ý nhìn Chu Lăng Phong, kênh kênh cái mặt nhìn anh, ánh mắt đầy thách thức.
" Cái này dễ thay"
"..."
"Aaa tui không muốn, tui muốn tự mặc...anh là biếи ŧɦái sao, sao lại vô liêm sỉ như thế!!"
" Ừm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3456834/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.