Muốn gọi một con chim, nhờ nó đưa tin đến phương xa, tiếng hót nghẹn ngào của nó dường như cho Ngài biết, nó sống chẳng hề tự do, dù nó có một đôi cánh bay lượn, vậymà thân vẫn bất do kỷ.
Lại nằm mơ, trong mơ tôi đã đến cungPotala, trong ảo ảnh giấc mơ, tôi nhìn thấy hải thị thần lâu[1]. Rấtnhiều người thành kính quỳ lạy dưới chân Phật Đà. Kinh phướn phấp phới,lay động tín ngưỡng kiếp này, kinh luân chuyển động, thức tỉnh ký ứckiếp trước. Cả tòa cung điện dưới nắng nóng hầm hập của cao nguyên, thật là tráng lệ huy hoàng, thật là độc đáo vô song. Tòa cung điện này ngưng tụ lịch sử loang lổ tang thương, cất giữ những câu chuyện tự cổ chíkim, rơi đầy bụi trần mù mịt của năm tháng. Thế nhưng nó trong sạch,thanh bạch đứng sừng sững trên Hồng Sơn mênh mang. Lại rất mực khoandung, tấm lòng bao la có thể thu nạp vạn vật trên đời.
[1] Hải thị thần lâu: hiện tượng quang học trong tự nhiên, tia sáng khúc xạ sinh ra ảo ảnh ở cự ly xa hoặc trên bầu trời.
Khi tỉnh lại, mới phát hiện người ở trong cung Potala là Tsangyang Gyatso.Một thiếu niên xuất thân từ địa phương nhỏ Monyu, nào đã thấy cung điệnto đẹp đàng hoàng như vậy. Trong cuộc sống của Ngài, xưa nay chỉ có đấtlề quê thói chất phác, chỉ có bãi cỏ, khe suối, nhà tranh, bò cừu. Mởmắt ra, Ngài không nhìn thấy bạn bè thuở nhỏ cùng khôn lớn, không nhìnthấy cô gái đã nguyện lời hẹn ước làng bên, không nhìn thấy mẹ hiền thathiết yêu thương Ngài. Cảnh tượng trước mắt giống như giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-chon-hong-tran-sau-nhat/58500/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.